Chương 40: Ngoại truyện 1: Kỳ mẫn cảm P1

Hôm nay là ngày cuối cùng trước kỳ nghỉ lễ Quốc tế Lao động, Úc Linh chỉ có tiết học vào buổi sáng, buổi chiều cậu có thể bắt đầu nghỉ.

Cậu cùng Khang Hiểu Bạch rời khỏi cổng trường, vừa đi được vài bước đã thấy chiếc xe màu đen quen thuộc đỗ bên đường.

Úc Linh nhanh chóng lên xe, sau đó quay lại vẫy tay tạm biệt Khang Hiểu Bạch.

Xe của nhà Khang Hiểu Bạch cũng đỗ không xa, cậu ta vẫy tay chào lại Úc Linh.

Sau khi cửa sổ xe được kéo lên, Úc Linh tháo ba lô, vừa ngồi vững vàng đã bị người ngồi phía trong kéo vào lòng.

Alpha khiến không gian trong xe ngập tràn mùi hương cây cỏ dịu mát, trên người hắn còn đặc biệt nồng hơn.

Úc Linh ngồi trên đôi chân rắn chắc của Phó Châu, cảm nhận được nhiệt độ cơ thể hắn nóng bừng, đến mức cậu cũng muốn đổ mồ hôi.

Phó Châu như thể đã khát khao từ lâu, vùi đầu vào cổ cậu, dùng sống mũi cọ nhẹ lên vùng da gần tuyến thể Omega, tham lam hấp thụ hương thơm thanh khiết của hoa hồng còn non nớt.

Úc Linh hơi ngửa cổ, tạo điều kiện để hắn dễ dàng hành động.

Cậu vừa phối hợp, vừa nâng tay, những ngón tay thon dài khẽ ấn lên thái dương của Alpha, thử giúp hắn xoa bóp.

Cậu khẽ nhíu mày, lo lắng hỏi: "Phó tiên sinh, ngài còn đau đầu không?"

Từ tối qua, Phó Châu đã bắt đầu xuất hiện dấu hiệu của kỳ mẫn cảm, sáng nay hắn thậm chí còn định không cho Úc Linh đến trường.

Cậu phải giải thích rằng chỉ là một buổi học ngắn và không cần thiết phải xin nghỉ, sau khi thương lượng vài lần, Phó Châu mới miễn cưỡng đồng ý.

Trong kỳ mẫn cảm, pheromone của Alpha thường dao động mạnh, cần sự xoa dịu từ pheromone của Omega hoặc thuốc ức chế. Nếu không, hắn dễ rơi vào trạng thái bực bội, sốt cao và đau đầu.

Hiện giờ, Phó Châu đang chịu đựng những triệu chứng này.

Sắc mặt Alpha tái nhợt, vài giọt mồ hôi mỏng thấm qua trán, làm ướt vài sợi tóc lòa xòa. Đôi mắt đen láy của hắn càng trở nên sâu thẳm, toát ra sự sắc bén đầy tính nguy hiểm, giống như một dã thú đang chuẩn bị tấn công.

Nghe Úc Linh hỏi, Phó Châu ngẩng đầu nhìn thẳng vào cậu, không biểu lộ cảm xúc, chỉ đáp khẽ: "Ừ."

Giọng nói khàn khàn.

Úc Linh nghe vậy, đôi mày nhíu chặt hơn, dường như đau lòng vô cùng.

Cậu đã quyết tâm sẽ chăm sóc Phó Châu thật tốt.

Bởi vì trong những lần cậu rơi vào kỳ phát tình, Phó Châu luôn túc trực 24/24 bên cạnh, chăm lo cho cậu từng chút một. Bây giờ, khi hắn bước vào kỳ mẫn cảm, cậu tự nhiên muốn thực hiện trách nhiệm của một người bạn đời.

Suốt quãng đường ngồi trên xe, bị ôm trong bầu không khí tràn ngập mùi hương cây cỏ, Úc Linh thực sự toát mồ hôi. Khi xuống xe, chân cậu mềm nhũn, suýt không đứng vững.

Hai người vào thang máy, lên lầu, rồi trở về nhà. Phó Châu treo ba lô của Úc Linh lên giá, trong khi đó cậu vội vàng thay giày, còn sắp xếp đôi dép cho hắn.

"Phó tiên sinh, để em pha trà an thần cho ngài nhé? Loại này giúp giảm đau đầu hiệu quả lắm..."

Úc Linh đã lên mạng tìm hiểu rất nhiều, nghe nói hiện đang thịnh hành một loại trà an thần có thể giảm bớt sự khó chịu trong kỳ mẫn cảm của Alpha. Cậu đã đặt mua từ sớm và mang về nhà.

Nhưng lời nói chưa dứt, cậu đã bị nhấc bổng lên.

Phó Châu không vội thay giày, mà bế cậu đặt lên tủ ở lối vào, rồi cúi xuống hôn cậu.

Dường như Alpha đã nhẫn nhịn suốt quãng đường, nụ hôn mang theo sự gấp gáp, không chút do dự, lưỡi hắn thẳng thừng xâm nhập, chiếm lĩnh toàn bộ khoang miệng cậu.

Tiếng mút mát đầy ám muội vang lên, khiến cơ thể Úc Linh run rẩy, lưng cậu không chịu nổi mà ngả ra sau.

Cậu cố gắng điều chỉnh tư thế, nhưng Phó Châu đứng giữa hai chân cậu, không cho cậu cơ hội cử động. Cuối cùng, Úc Linh chỉ có thể vòng tay ôm chặt cổ hắn, tựa hết sức nặng lên người hắn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!