Chương 30: (Vô Đề)

Lời của Úc Linh vừa dứt, sắc mặt Phó Châu thoáng khựng lại, ánh mắt lập tức trở nên sâu thẳm.

Lúc nãy bầu không khí căng thẳng, hắn chỉ chăm chú vào Úc Linh, vẫn luôn phải kiềm chế bản thân.

Bây giờ Úc Linh đột ngột đưa ra yêu cầu không ngờ tới này, pheromone của Alpha bỗng chốc cuộn trào, trở nên khó kiềm nén.

Nhưng mùi hương nồng đậm của cây cỏ chỉ ngập tràn trong khoảnh khắc ngắn ngủi, rồi nhanh chóng lắng xuống khi Alpha điều chỉnh nhịp thở, cố giữ bình tĩnh.

Omega khó khăn lắm mới đưa ra một yêu cầu muốn hắn nhẹ nhàng. Đương nhiên hắn sẽ tuân thủ nghiêm túc để cậu hài lòng.

Phó Châu ngồi dậy, ôm Úc Linh lại gần, khoảng cách giữa hai người trở nên thật gần, đến nỗi đầu mũi của họ còn chạm vào nhau.

Từ lúc đưa ra đề nghị này, ánh mắt Úc Linh đã trở nên lảng tránh, gương mặt đỏ bừng đến nỗi không thể che giấu.

Phó Châu khẽ chạm vào mặt cậu bằng đầu ngón tay, làn da mềm mại, nóng hổi, nhưng Úc Linh lại nghĩ rằng hắn định hôn mình, liền căng thẳng mà nhắm chặt mắt lại.

Thấy vậy, Phó Châu không nhịn được cười khẽ.

Bị hắn cười, Úc Linh không khỏi nhíu mày bồn chồn, hàng mi run rẩy, muốn mở mắt ra.

Phó Châu khẽ xoa nhẹ sau gáy cậu, rồi tiến đến, dịu dàng bao phủ lấy đôi môi đang mím chặt của Úc Linh, hút nhẹ làm cậu dần thả lỏng.

Cho đến khi Úc Linh gần như không nhịn được nữa mà sắp có phản ứng, cậu bắt đầu dùng tay đẩy hắn ra, nhưng Phó Châu vẫn không có ý định dừng lại. Hắn chỉ hơi lùi ra một chút, liếm nhẹ ánh nước trên môi Úc Linh rồi hỏi xem cậu đã hài lòng chưa.

Úc Linh lui lại, thở dốc, vội vàng lí nhí bảo rằng đã hài lòng, lúc này Phó Châu mới ngừng.

Sau nụ hôn, Úc Linh trở nên bơ phờ, ngơ ngác nằm trong lòng Phó Châu, ánh mắt đờ đẫn.

Thể trạng của cậu vốn dĩ yếu, đêm nay đã làm cái kia một lần, lại thêm cảm xúc dao động mạnh mẽ, giờ tâm trạng bình ổn lại, được bao bọc bởi pheromone dịu dàng của Alpha, cơn buồn ngủ cũng lập tức kéo tới.

Toàn thân cậu đẫm mồ hôi nhiều lần, quần áo cũng chẳng còn sạch sẽ, Úc Linh thì thầm nói muốn đi tắm.

Phó Châu bèn bế cậu, đưa vào phòng tắm, dặn dò chỉ cần tắm qua là được.

Khi Úc Linh tắm xong, mặc một bộ đồ ngủ sạch sẽ rồi bước ra khỏi phòng tắm, cậu đã gần như ngủ gật ngay khi còn đứng.

Omega mơ màng, không còn vẻ e dè hiểu chuyện như thường ngày.

Nhìn thấy dáng người cao lớn của Alpha đứng chờ bên ngoài cửa phòng tắm, cậu liền như người mộng du, đi thẳng đến rồi tựa đầu vào người hắn, không nhúc nhích.

Cơ thể Phó Châu cứng đờ, nhất thời bị sự dễ thương của cậu làm trái tim mềm nhũn. Cánh tay đưa lên chợt khựng lại vài giây mới nhớ ra phải cử động.

Ngay sau đó, hắn bế cậu trở lại giường, đợi Úc Linh ngủ say hẳn, mới tắt đèn rồi rời khỏi phòng ngủ.....

Úc Linh ngủ một giấc rất thoải mái, mãi đến 9 giờ sáng mới tự nhiên tỉnh dậy.

Cơ thể mệt mỏi, cậu lại nằm thừ trên giường thêm một lúc.

Nhớ tới lời Phó Châu nói rằng hôm nay hắn sẽ làm việc ở nhà cả ngày, Úc Linh liền như có thêm động lực, lật mình dậy rồi đi rửa mặt.

Xuống lầu không thấy Phó Châu đâu, trong lúc ăn sáng, Tần quản gia mới cho hay Phó Châu đang ở trong thư phòng và dặn rằng có chuyện gì cứ đến tìm hắn.

Nếu là trước đây, Úc Linh sẽ không bao giờ đến làm phiền hắn nếu không có việc gì quá quan trọng, hoặc phải đợi hắn gọi thì mới vào.

Nhưng sau cuộc trò chuyện đêm qua, Úc Linh đắn đo một chút rồi quyết định nghe theo trái tim mình, chủ động đi lên lầu gõ cửa thư phòng.

Cửa thư phòng vốn không đóng chặt, Úc Linh vừa gõ đã thấy cửa khẽ mở ra.

Phó Châu mặc một bộ đồ ở nhà tối màu, ngồi trước bàn làm việc và đang nói chuyện điện thoại.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!