Chương 68: Phiên ngoại 4: Sẽ gọi là chồng của nai con

Trên chứng minh thư, ngày sinh của Ôn Nghiên là 23 tháng Mười. Hôm đó vừa tròn hai mốt tuổi, cũng là đến tuổi kết hôn theo luật.

Nhưng sinh nhật thật sự của cậu lại là vào dịp Đoan Ngọ.

Khi ấy vừa thi đại học xong chưa lâu, điểm số chưa có, cũng chẳng muốn đi đâu, thế là ở nhà cùng Cố Lẫm Xuyên qua sinh nhật.

Ngày hôm đó anh tặng cậu một mô hình phiên bản giới hạn mà cậu đã thích từ lâu, đến lúc dọn nhà cũng mang theo.

Còn bản thân cậu thì bị anh biến thành bánh kem, rất nhanh đã bị ăn sạch.

Chuyện sinh nhật này chỉ có hai người biết, người khác thì không. Vì vậy đến ngày 23 tháng Mười, khi nhận được lời chúc mừng từ Thẩm Dược thì Ôn Nghiên chỉ đáp lại một tiếng cảm ơn.

Thẩm Dược còn hứng thú rủ rê cậu đi ra ngoài ăn mừng sinh nhật.

Ôn Nghiên liền từ chối.

Thẩm Dược không thể tin nổi:

"Cậu lại từ chối? Sinh nhật thì làm sao phải từ chối? Chẳng lẽ Cố Lẫm Xuyên không cho đi? Cũng đâu phải nói không được dẫn người nhà theo mà!"

"Không phải, không phải." Ôn Nghiên cười trả lời.

"Hôm nay có chuyện còn quan trọng hơn."

Thẩm Dược không phục: "Rồi, để xem cậu nói thế nào thuyết phục được tôi."

Ôn Nghiên ho khan một tiếng: "Tớ muốn cùng Cố Lẫm Xuyên đến Cục Dân chính đăng ký. Cậu có muốn đến xem không?"

Thẩm Dược "ôi vãi" một tiếng, dập máy cái rụp.

Ôn Nghiên nghe tiếng "tút tút" thì ngẩng đầu nhìn về phía Cố Lẫm Xuyên, đang ngồi bên cạnh chuẩn bị đi, chớp mắt: "Giờ đi luôn hả?"

Cố Lẫm Xuyên gật đầu.

"Cố tổng có vẻ căng thẳng ghê nha." Ôn Nghiên xấu xa đưa tay nhéo nhéo gò má căng cứng của anh.

"Bé yêu." Cố Lẫm Xuyên nắm lấy tay cậu, thấp giọng: "Anh đang cố gắng kiềm chế."

Kiềm chế khẩn trương, kiềm chế kích động, còn có vui sướng.

Ôn Nghiên liếc mắt cười hừ hai tiếng: "Đã sớm nhìn ra rồi!"

Tối qua, sau khi hai người làm xong thì Cố Lẫm Xuyên mới dè dặt đề nghị nhân dịp sinh nhật thì đi đăng ký kết hôn.

Cẩn thận đến mức sợ cậu không đồng ý. Khi đó Ôn Nghiên còn cười nhạo anh sao lại nhát thế.

Anh đáp rất thẳng thắn: "Muốn giữ em bên anh mãi mãi."

Nói trắng ra chính là sợ Ôn Nghiên chạy mất.

Ôn Nghiên thấy được một chú cún to lớn nhưng lại thiếu cảm giác an toàn, trong lòng mềm nhũn, lập tức đồng ý còn tiện thể hôn anh một cái.

Đối với Ôn Nghiên, đến Cục Dân chính chỉ là hình thức. Hai người sớm đã như vợ chồng.

Trong xương cốt, cậu vốn rất tin anh.

Nhưng chuyện đăng ký kết hôn này với Cố Lẫm Xuyên lại có ý nghĩa khác thường.

Lúc điền tờ khai, anh căng thẳng đến mức suýt viết nhầm tên mình.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!