Chương 29: (Vô Đề)

"Lời này của Cố tổng có phần không thỏa đáng lắm, đây dù sao cũng là Thẩm gia mà."

Yến Tư Tắc đứng dậy, dưới lớp kính mỏng là hàng mày hơi chau lại, mang theo chút bực bội vì kế hoạch ban đầu bị phá vỡ.

Hắn liếc nhìn Ôn Nghiên, trong đáy mắt thoáng hiện một tia tiếc nuối.

Chỉ thiếu chút nữa thôi.

Cố Lẫm Xuyên đến thật chẳng đúng lúc, đúng là một kẻ khó đối phó.

Dù sao anh cũng không phải hạng người như Thẩm Dược, đầu óc non nớt dễ dụ. Tâm tư sâu kín, đã vậy lại là người điều khiển mối quan hệ song phương suốt bao năm nay trong giới, hơn nữa thân phận ở Yến gia vốn đã không thấp…

Nên ở trước mặt Cố Lẫm Xuyên, hắn căn bản không còn đường sống.

"Yến hội lần này đối với cả Thẩm gia lẫn Yến gia đều mang ý nghĩa rất lớn, Cố tổng chắc cũng hiểu điều đó."

Yến Tư Tắc đè nén bất mãn trong lòng, nở nụ cười trông có vẻ hòa nhã: "Trưởng bối trong nhà sai tôi đến dự tiệc, Cố tổng bây giờ lại định đuổi tôi đi, có phần không thích hợp."

"Cậu?" Cố Lẫm Xuyên lạnh nhạt liếc hắn một cái, như thể thấy được trò cười, giọng khinh miệt đầy châm chọc: "Yến gia hiện tại không còn ai dùng được à? Đến nỗi phải đưa cậu ra ngoài?"

Sắc mặt Yến Tư Tắc lập tức tối sầm lại vì những lời này, hàng mi dài cụp xuống, cả khuôn mặt trở nên âm trầm.

Giọng điệu vốn hòa nhã cũng mang theo chút cảnh cáo: "Cố Lẫm Xuyên, anh đừng làm quá. Nếu Cố và Yến hai nhà trở mặt, cũng chẳng có lợi gì cho anh cả."

"Sao? Cậu có thể đại diện cho Yến gia?" Đôi mắt đen của Cố Lẫm Xuyên chợt nâng lên, hàn ý khiến người ta lạnh sống lưng.

"Cậu nghĩ mình là ai, mà lại dám nói mấy lời này với tôi?"

"Muốn tôi nể mặt cậu? Được, gọi người đứng đầu Yến gia tới đây. Còn cậu… Yến Tư Tắc, phải không?"

"Cậu xứng à?"

Từng câu từng chữ của Cố Lẫm Xuyên như mang theo áp lực nặng nề, khí thế bức người, đáy mắt lạnh lùng gần như kết thành băng, khiến người nghe run rẩy cả người.

Khi giọng anh dứt, cả căn phòng rơi vào im lặng đến đáng sợ.

Ba chữ "Cậu xứng à" như còn văng vẳng bên tai mọi người, chấn động tâm trí, khiến da đầu tê dại.

Thẩm Dược bị khí thế kia ép đến cứng đờ tại chỗ.

Mãi đến lúc đó, Yến Tư Tắc mới đột nhiên nhận ra người đứng trước mặt mình là ai.

Hắn hoàn toàn không đủ tư cách đại diện Yến gia, cho dù có thêm vài chục năm nữa cũng không đủ. Bởi vì trong Yến gia còn có người ưu tú hơn hắn gấp nhiều lần.

Còn Cố Lẫm Xuyên thì đã vững vàng ngồi ở vị trí người đứng đầu Cố gia, hiện tại địa vị trong giới kinh doanh có thể nói là hô mưa gọi gió, nói một là một.

Yến Tư Tắc chẳng có lợi thế gì, đến cả cái gọi là "đường lui" mà hắn tự cho mình cũng chẳng có.

Sự kiêu ngạo và tự tin mà hắn vốn mang theo, cái danh "người khống chế", "người ở vị trí cao", giờ phút này dưới thực lực tuyệt đối đều không đáng một xu.

Đầu óc Yến Tư Tắc bỗng trở nên trống rỗng, hắn chợt nhớ lại: Hình như đã từng có một lần, có người trong Yến gia âm thầm tìm cách bắt tay với Cố gia để trục lợi, kết quả sau khi bị phát hiện, toàn bộ chứng cứ bị Cố Lẫm Xuyên ném thẳng đến trước mặt ông cụ Yến.

Kẻ đó như con chó bị đánh, bị chính người trong Yến gia đưa đi xử lý, giam lại để làm gương.

Trong chuyện đó, Cố Lẫm Xuyên từ đầu đến cuối không hề ra mặt, thậm chí cả bóng dáng cũng không lộ.

Sau cùng, dự án bị ngừng toàn bộ, mọi mối hợp tác bị Cố Lẫm Xuyên một tay cắt đứt. Những kẻ tham gia mong kiếm lời không ai thu được một xu, kẻ thì thân bại danh liệt, kẻ thì nhà tan cửa nát, vào tù bóc lịch.

Cố gia là bên chịu tổn thất lớn nhất —— nhưng Cố Lẫm Xuyên hoàn toàn không quan tâm. Anh chỉ muốn những kẻ phản bội, những con kiến không biết điều kia, bị tiêu diệt sạch sẽ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!