Chương 5: (Vô Đề)

Edit: QN.

Beta: Mâu.

Lúc Cố Nam Ngạn lái xe đến địa chỉ Cao Phỉ gửi, anh đăm chiêu nhìn vào cổng chính của chung cư cũ kỹ kia.

Sau khi đậu xe, anh tìm đến nhà Cao Phỉ.

Dường như Cao Phỉ định xuống lầu đón anh, lúc anh vừa đến cửa thì gặp được cô đang đội mũ, đeo khẩu trang, trùm kín cả người chuẩn bị ra ngoài.

Cố Nam Ngạn đột nhiên xuất hiện làm cho Cao Phỉ giật nảy mình, cô nép sát vào tường: "Cố, Cố…"

Cố Nam Ngạn hít sâu một hơi mới bình tĩnh lại: "Mở cửa, vào nhà cô rồi nói."

"Dép lê đây."

Cao Phỉ đứng ở huyền quan lấy ra một đôi dép lê màu hồng có hình trái dâu, rồi đặt ngay ngắn dưới chân Cố Nam Ngạn.

Đây là dép lê của cô, nhưng bây giờ chỉ có Cố Nam Ngạn mới có thể mang vừa được.

Cố Nam Ngạn cúi đầu nhìn xuống hai quả dâu tây trên đôi dép, anh không nói gì cứ thế mang vào.

Anh xỏ dép bước vào, ngẩng đầu lên đánh giá một vòng xung quanh nhà Cao Phỉ.

Mặc dù nhà rất sạch sẽ, đồ đạc cũng rất ngăn nắp nhưng lại nhỏ hơn so với trong suy nghĩ của anh.

Căn nhà này rộng nhất cũng chỉ tầm năm mươi mét vuông, phòng khách chật hẹp và hai phòng ngủ. Một phòng dùng để ngủ, một phòng chất đầy quần áo phục vụ cho công việc diễn viên, nhưng quần áo nhiều thế cũng không có được bao nhiêu món có thương hiệu.

Cố Nam Ngạn quan sát nhà Cao Phỉ xong chỉ muốn hỏi cô môt câu, tiền cô kiếm được đều nhét bụng chó hết rồi hay sao?

Kiếm tiền trong cái giới này chưa bao giờ là khó, Cao Phỉ dù sao cũng được xem là ngôi sao tuyến 2 có độ nổi tiếng nhất định. Hôm qua anh nhìn thấy bảng lịch trình của cô vô cùng dày đặc, trong đó còn có lịch làm đại diện phát ngôn cho vài thương hiệu được chứng thực trên nền tảng wechat. Vậy mà sau bốn năm ra mắt, cô vẫn sống ở khu nhà như thế này.

"Chỗ này của cô phong thủy tốt lắm hay sao?" Cố Nam Ngạn hỏi. Phần lớn người trong giới giải trí đều tin vào phong thủy, Cao Phỉ ra mắt đã bốn năm nhưng vẫn ở chỗ này thì ngoài lý do phong thủy tốt, vượng người ra Cố Nam Ngạn không nghĩ ra được lý do nào khác nữa. Có lẽ vì vậy mà cô ấy vẫn không nở chuyển đi chỗ khác.

"Sao?" Cao Phỉ sửng sốt một lúc mới phản ứng kịp hàm ý trong câu hỏi của Cố Nam Ngạn, cô cúi đầu: "Không phải, chỉ vì tiền thuê nhà rẻ."

Đây vẫn là nhà thuê sao? Vẻ mặt Cố Nam Ngạn cứng nhắc, trong chốc lát anh cũng không biết nên nói gì tiếp.

Cao Phỉ bưng hai cốc nước đến.

Cô có hơi sợ Cố Nam Ngạn, tuy rằng từ tối qua đến bây giờ Cố Nam Ngạn vẫn rất tốt. Dù bị cô va trúng đến nổi hoán đổi cơ thể nhưng cũng không hề làm ra những hành động như đánh người hay mắng chửi, thậm chí cũng không nói nặng lời với cô. Hôm nay, anh lại tốt bụng giúp cô hoàn thành lịch trình, nhưng Cao Phỉ cảm thấy khí thế trên người anh quá mức mạnh mẽ, làm cho người khác không dám tùy tiện đến gần.

Cô cảm nhận được có lẽ tối nay đã xảy ra việc gì đó làm cho Cố Nam Ngạn cực kỳ tức giận.

Cao Phỉ cắn môi dưới.

Cố Nam Ngạn ngồi xuống, anh lấy điện thoại của Cao Phỉ ra xem, trên màn hình đều là cuộc gọi nhỡ và tin nhắn wechat chưa đọc do Thang Thục Tiệp gửi đến.

Anh không nói chuyện, trực tiếp đưa điện thoại qua cho Cao Phỉ.

Cao Phỉ nhận lấy điện thoại.

Từ những tin nhắn wechat đầy lời lẽ nhục mạ và sự phẫn nộ của Thang Thục Tiệp, cô đã đoán được việc gì xảy ra tối nay.

Cô có cảm giác như mình là một món đồ vật bị người khác lột sạch trần trụi, không mảnh vải che thân. Cao Phỉ gục mặt xuống, cô thậm chí còn không dám nhìn vào ánh mắt Cố Nam Ngạn, giọng nhỏ như muỗi kêu: "Thật sự xin lỗi."

Cố Nam Ngạn không trả lời, anh chỉ mím chặt môi. Không cần nói cũng biết sau ngày hôm nay, anh không có ý định tiếp tục hoàn thành những lịch trình còn lại của Cao Phỉ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!