Chương 16: Ngày Thứ 16 Xuyên Qua

Ngày đầu tiên của kỳ kinh nguyệt là khó chịu nhất, đến ngày thứ hai, Cố Nam Ngạn cuối cùng cũng cảm thấy thoải mái hơn.

< Phòng của chúng ta > được coi là chương trình tạp kỹ thường trú đầu tiên mà anh tham gia kể từ khi ra mắt.

Cố Nam Ngạn không giỏi ngụy trang trước ống kính chương trình thực tế và anh cũng không muốn tiếp tục hình tượng bình hoa ngu ngốc của Cao Phỉ.

Về cơ bản, việc anh có thể giúp Cao Phỉ là hoàn thành hai nhiệm vụ, một là tận lực giúp cô ấy tẩy trắng sau chương trình tạp kỹ lần trước, hai là giúp cô ấy thoái khỏi tình trạng bị cắt cảnh ác độc của tổ chương trình.

Ngày hôm sau, Cố Nam Ngạn nhận nhiệm vụ làm tài xế taxi.

Thật ta Cao Phỉ có bằng lái xe, nhưng như mọi người biết, cô ấy thi lý thuyết hai lần, thi thực hành ba lần, lúc trước còn bị antifan đem ra cười nhạo một trận.

Khi Cố Nam Ngạn nhìn thấy tờ giấy ghi "tài xế taxi" trên tay, vẻ mặt anh rất bình tĩnh.

Đang có người muốn hỏi anh có muốn thay đổi nhiệm vụ không, Cố Nam Ngạn mở miệng trước: "Không cần."

"Tôi có thể lái."

Thấy "Cao Phỉ" kiên trì nói chính mình có thể lái xe, người khác rất khó để thuyết phục được cô, cuối cùng trước khi xuất phát, Thạch Tử An đột nhiên ngăn "Cao Phỉ" lại.

Cố Nam Ngạn nhíu mày nhìn thiếu niên trước mặt: "Làm sao vậy?"

Thạch Tử An từ phía sau lấy ra một lá bùa bình an màu đỏ, nhét vào tay anh với vẻ mặt vừa chân thành vừa lo lắng: "Chị Cao Phỉ, đây là thứ mà mẹ em xin ở chùa cho em trước đây.

Hôm nay em đem nó cho chị mượn, nhất định phải chú ý an toàn".

Cố Nam Ngạn nhìn lá bùa bình an trong tay mình.

Lúc này, Đàm Hân cũng đi tới.

Cô lấy chuỗi ngọc châu trên tay mình ra đeo vào cổ tay mảnh khảnh của "Cao Phỉ", nắm chặt tay "Cao Phỉ": "Phỉ Phỉ, cái này phù hộ bình an, thuận buồm xuôi gió."

Cố Nam Ngạn cắn răng, dùng chút sức lực rút tay mình ra khỏi tay Đàm Hân.

Sau đó, ngay cả Triệu Vũ, một người mẫu, anh chưa từng nói chuyện qua, lần này cũng đến và nói: "Chân trái chân ga, chân phải phanh xe lại.

Trong trường hợp khẩn cấp, nhất định phải đạp phanh xe lại.

Đừng buông tay lái mà lấy tay che mắt, nhất định phải nhớ kỹ.

"

Cố Nam Ngạn: "..."

Anh ngoài mặt thì cười nhưng trong lòng không cười mà cảm ơn ý tốt của mọi người, đồng thời nhận chìa khóa xe từ ê

-kíp chương trình.

Anh dựa theo nguyên tắc muốn tạo hình tượng tốt cho Cao Phỉ, anh trước có thể đưa những người này đi làm trước, để bọn họ không cần chen chúc trên xe buýt, vì vậy anh hỏi: "Đi nhờ xe không? Tôi chở mọi người đến nơi làm việc."

Sau đó tất cả mọi người không hẹn mà cùng, một bên mỉm cười, một bên đồng loạt lắc đầu.

Hình ảnh mọi người đồng loạt lắc đầu làm người xem phát sóng trực tiếp bị chọc cười.

[Phốc ha ha ha ha haha bộ dáng ghét bỏ này là sao]

[Bộ dáng giống bạn bè tôi lần đầu tiên tôi có bằng lái và mời họ lên xe]

[Hình ảnh này trông giống tình cảnh biệt ly vậy]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!