Sau khi Hầu Mạch ném cho Tùy Hầu Ngọc cái quần lót dùng một lần, hai người lại rơi vào trạng thái đông cứng.
Tùy Hầu Ngọc không tiếp tục cởi áo, đứng bên cạnh đợi Hầu Mạch.
Hầu Mạch mất tự nhiên đứng một lúc, cuối cùng vẫn là không nhịn được, ho nhẹ một tiếng rồi đặt túi chườm sang bên cạnh, kéo áo lên định cởi, nhưng nghĩ thế nào lại quay mặt đi.
Nam nhi đại trượng phu vẫn biết xấu hổ nhá.
Tùy Hầu Ngọc cũng chẳng nghĩ nhiều, đứng bên cạnh cởi áo, lấy đồ trong tủ của Hầu Mạch, đi vào một phòng tắm vòi sen.
Hầu Mạch quay lại chỉ còn nhìn thấy bóng lưng của Tùy Hầu Ngọc.
Buồng tắm ở đây đều là cửa kính mờ, hai bên là vách tường, mỗi người có một không gian nhỏ, tính riêng tư rất mạnh.
Tùy Hầu Ngọc mở vòi sen kiểm tra độ ấm của nước rồi mới bắt đầu tắm.
Lúc ngửa đầu lên xối nước cậu mơ hồ nghe thấy tiếng bước chân, rồi có người đi vào gian cách vách.
Tùy Hầu Ngọc lấy đồ rửa mặt, cầm lên xem thử công dụng là gì, lúc này mới phát hiện đồ Hầu Mạch dùng toàn là hàng hiệu, là những mức giá mà người như Hầu Mạch tuyệt đối sẽ không cân nhắc đến, cậu lập tức đoán được ra: đây là đồ Tang Hiến mua cho.
Thời khắc này tâm tình của Tùy Hầu Ngọc khá vi diệu. Cậu coi như cũng là bạn thân của Hầu Mạch, bây giờ là cộng sự đánh đôi của Hầu Mạch, thế nhưng vẫn không hiểu rõ mối quan hệ của Hầu Mạch và Tang Hiến là như thế nào.
Tại sao hai người bọn họ lại kỳ quái như vậy?
Tùy Hầu Ngọc tắm rửa xong xuôi, rửa qua mấy cái chai lọ rồi đi ra ngoài gõ cửa phòng cách vách.
Hầu Mạch rất cẩn thận, chỉ mở một khe đủ thò tay ra ngoài, Tùy Hầu Ngọc hiểu ý, đặt đồ vào tay Hầu Mạch.
Sau đó Hầu Mạch đóng cửa lại.
Tùy Hầu Ngọc đứng ở cửa hỏi: "Còn đau không?"
Nửa ngày sau Hầu Mạch mới trả lời: "Hơi hơi."
"Tôi tắm xong rồi, ra ngoài trước đây."
"Khăn tắm tôi treo ở đối diện cửa." Hầu Mạch nói.
Tùy Hầu Ngọc đi ra lấy khăn tắm phủ vào, ra tới gian ngoài thì tìm được máy sấy tóc.
Hầu Mạch tắm cũng rất nhanh, nhưng mà vẫn cứ nghe mãi âm thanh của máy sấy tóc, xem ra Tùy Hầu Ngọc chưa trả lại khăn tắm cho hắn.
Hắn hé cửa ra nhìn, muốn xem thử Tùy Hầu Ngọc sấy tóc gần xong chưa.
Vừa vặn nhìn thấy bóng lưng của Tùy Hầu Ngọc, khăn tắm vẫn khoác trên lưng, lộ ra gần như toàn bộ đôi chân dài, vừa thẳng vừa nhỏ.
Hầu Mạch vô thức nuốt một ngụm nước bọt, lui trở vào trong, vuốt bớt nước trên mặt, cảm thấy mình đang không bình tĩnh lắm, vì vậy bèn dùng nắm đấm tự nện vào ngực mình để điều chỉnh hô hấp.
Tùy Hầu Ngọc sấy xong tóc vẫn chưa thấy Hầu Mạch đi ra, tập trung lắng nghe xem còn tiếng nước không, lo lắng đi vào trong hỏi: "Cậu vẫn chưa tắm xong à?"
"À… Cậu đưa hộ tôi khăn tắm với."
"Ò." Tùy Hầu Ngọc lấy khăn đưa tới, "Hơi ướt."
"Không sao, tôi lau sơ qua thôi."
Đưa xong khăn tắm, Tùy Hầu Ngọc ra ngoài mặc áo.
Hầu Mạch cầm khăn lau người, đột nhiên nhận ra khăn tắm ướt là bởi vì dính nước trên người Tùy Hầu Ngọc, làm hắn lại vò đầu bứt tóc.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!