Chương 46: Trận đấu đầu tiên (thượng)

Sau khi chọn vị trí trên sân xong, cả nhóm sẽ chụp một bức ảnh chung.

Hầu Mạch đứng bên cạnh Dương Hồng nhỏ giọng lẩm bẩm: "Hai người chúng ta đứng cạnh nhau trông giống Hắc Bạch Vô Thường nhờ?"

Dương Hồng nhìn ống kính, ngoài cười nhưng trong không cười, tức đến nghiến răng, "Đừng có khoe khoang màu da nữa, đến tối nay bọn tôi sẽ được thấy cậu trắng hơn gấp vạn lần."

"Khưa khưa, tối nay cậu chỉ có thể được nhìn một con chó mực chạy thôi." Hầu Mạch mỉm cười, thanh âm xuyên qua kẽ răng, ngoài mặt vẫn tươi cười chói lóa.

Đội trưởng của Tỉnh Thể tên là Lưu Mặc, có biệt danh là Ngao Tây Tạng Đen.

Bởi vì Lưu Mặc vừa đen vừa cường tráng, ngoại hình cực kỳ hung dữ.

Thời gian huấn luyện của Tỉnh Thể khác Phong Dữ, tiết học văn hóa ít hơn so các trường trung học bình thường, ít nhất là buổi chiều gần như không có tiết. Thành viên của đội tennis toàn là kiểu tính cách hoang dã, ai cũng phơi đen như than, người không biết còn tưởng là mời tuyển thủ bên châu Phi về.

Trong lúc vào vị trí chuẩn bị, Dương Hồng nhìn bộ dạng của Hầu Mạch, không khỏi bật cười: "Cậu đã phải trải qua những gì thế?"

Trong lúc đồng đội phát bóng, người còn lại sẽ phải làm cái tư thế nửa ngồi nửa quỳ kia, nhìn không khác gì một tù nhân đang ngồi xổm, hận không thể vùi đầu xuống đất.

Hầu Mạch cong khóe môi trả lời: "Cậu chưa từng trải qua à?"

Dương Hồng cười "khà khà" hai tiếng: "Rất lâu rồi chưa gặp lại, dù sao cũng đã quen rồi."

Hầu Mạch không trả lời.

Thực tế, Dương Hồng và Hồ Khánh Húc đã nhận ra sự thay đổi của Hầu Mạch.

Sự thay đổi này được gọi là thỏa hiệp.

Ban đầu Hầu Mạch cực kỳ bài xích đánh đôi, không chịu phối hợp, không muốn tập luyện, bây giờ lại cố gắng phối hợp cùng Tùy Hầu Ngọc, còn nguyện ý đánh phụ trợ, đây là một sự thay đổi rất lớn.

Cốt lõi của đánh đôi chính là sự phối hợp, bổ sung cho nhau, bù đắp khuyết điểm của nhau.

Trong lúc đánh, Hầu Mạch im lặng thầm chăm sóc cho người còn lại, bản thân hắn đã đủ mạnh, lại nguyện ý giảm bớt hào quang của bản thân, không tranh không đoạt, phối hợp với Tùy Hầu Ngọc.

Nhịp độ của các trận đấu đôi nam diễn ra cực kỳ nhanh, không giống đánh đơn, thỉnh thoảng xuất hiện vài tình huống đặc biệt. Tiết tấu của đánh đôi rất nhanh, vì vậy tuyển thủ cần phải theo kịp, nếu như không nắm lấy cơ hội sẽ thua điểm ngay.

Sau khi Tùy Hầu Ngọc phát bóng, hai người đối diện đều rất kinh ngạc.

Đừng tưởng dáng người của Tùy Hầu Ngọc gầy gò, thoạt nhìn không có tí sức mạnh nào, bóng phát ra có vận tốc và độ xoáy cực kỳ tốt.

Dương Hồng là người kiểm soát bóng trước lưới rất tốt, lao lên đón quả bóng của Tùy Hầu Ngọc, bóng xoáy khiến cho cậu ta chặn đánh rất vất vả.

Vì vậy, Dương Hồng quyết định tấn công một mình Tùy Hầu Ngọc.

Trong mắt cả hai, bóng sẽ rất nguy hiểm nếu vào tay Hầu Mạch, vì vậy bọn họ tránh Hầu Mạch, chỉ tấn công Tùy Hầu Ngọc.

Thể chất của Tùy Hầu Ngọc chính là một nhược điểm, cũng là kẽ hở lớn nhất của đối thủ.

Nhất định phải tận lực tấn công!

Điểm này Hầu Mạch và Tùy Hầu Ngọc cũng đã tính đến, cho nên cứ coi như một mình Tùy Hầu Ngọc bị đánh liên tục thì trận tuyến của cả hai cũng không được rối loạn, mà phải tìm cách phản công.

Tâm thái thi đấu cực kỳ ổn định.

Dương Hồng lên lưới, dùng một đường bóng ngắn đánh trả về, hướng thẳng vào ngực Tùy Hầu Ngọc.

Tùy Hầu Ngọc đoán được, nhưng khoảng cách quá gần, muốn lùi về sau cũng không kịp nữa, vì vậy cố gắng cong người, đưa vợt tới trước ngực đánh trả quả bóng kia.

Bóng qua lưới, nhẹ nhàng bay tới trước mặt Dương Hồng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!