Chương 14: Một thế giới đánh giá qua vẻ bề ngoài

Sốp sửa cách gọi của "Tóc emo" thành "HKT

"nhe các mom. (ý là nhỏ có full skin HKT chứ ko riêng j tóc) Tám giờ tối hôm sau, mười một người tập trung gần cửa biệt thự. Ngoại trừ Lâm Hòe đã rời nhóm, nhóm mới do Đường Văn dẫn đầu đã hoàn thành xong việc phân chia sản phẩm. Sau đó, Đường Văn đi tới trước mặt ba người:"Nếu sáng mai các cậu hối hận, hãy tham gia cùng chúng tôi."

Với điều kiện họ vẫn còn sống.

Chỉ còn năm phút nữa là đến giờ giao hàng, Lâm Hòe thất thần nhìn chằm chằm mục số dư trên điện thoại..... Trong chớp mắt, y chỉ còn không đến ba trăm tệ.

Trong khi ai ai cũng lo lắng về bảy trăm tệ* còn lại, một mình Lâm Hòe mơ màng vì ba trăm tệ**. Y dán mắt vào số dư ít đến tàn khốc, giống như một sinh viên nghèo đang nhìn chằm chằm trang trả nợ Hoa Bái*** vào mùng 9 hàng tháng – nhắc mới nhớ, hôm qua y quên hỏi, nếu không thể chuyển tiền thì có mở được Hoa Bái không?

Vì lí do này, y đã chuyển sang phương án thứ hai. Đó là từ bỏ túi may mắn để chọn "Cơn thịnh nộ của bạn gái cũ

"với giá 129 tệ. Phần giới thiệu của"Cơn thịnh nộ của bạn gái cũ" rất đơn giản: Hôm nay là ngày kỷ niệm tròn một năm bạn chia tay cô ấy, và cô ấy quyết định dành tặng cho bạn một bất ngờ.

Sẽ là loại bất ngờ gì?

Ảnh trái cây*? Video chơi đàn tam thập lục**? Hay là Nhóm đấu kiếm hắc ám***?

Đúng lúc y đang mơ màng thì đơn hàng tiếp theo được giao tới.

Từng kiện hàng chứa đựng sự chờ mong của người mua lần lượt được chuyển vào thông qua khe hở 20x50cm. Cả bọn Lâm Hòe ăn ý ngồi một góc chờ cho đám người ký nhận hết.

Xong xuôi, mọi người ném túi đóng gói vào thùng rác như thường lệ, chỉ giữ lại hàng hóa bên trong. Sau đó, họ sẽ trở về phòng, để ba người còn lại ký nhận nốt phòng trường hợp vô tình bị đánh úp.

Sở Thiên nhìn chằm chằm bọc hàng màu đen, đoạn nuốt nước miếng, quay sang nhìn Lâm Hòe: "Ờm, cậu đi trước đi."

Lâm Hòe mềm mỏng nói: "Không cần, anh Sở đi trước đi."

"Cậu nhỏ tuổi hơn tôi, cậu đi trước."

"Anh cao hơn tôi, anh đi trước."

"Cậu đẹp trai hơn tôi, cậu đi trước."

"Đủ rồi, để tôi đi trước."

Trong lúc hai thanh niên đang đùn đẩy nhau, Trương Lộ đã tiến về phía kiện hàng.

"Đẹp mặt chưa.

"Sở Thiên nói với Lâm Hòe. Lâm Hòe:"... Anh bắt đầu trước mà.

"Cô nhìn chằm chằm vào bọc hàng, tay có chút run rẩy. 'Tại sao lại bốc đồng đi mua túi may mắn?' Cô tự hỏi mình điều này trước khi đặt hàng. Có lẽ chỉ là... không muốn cứ mãi ngu ngốc như vậy, không muốn tiếp tục bị thao túng. Trong trò chơi, ít nhất... hãy để bản thân được tự chọn cách chết. Cô hít một hơi thật sâu, sau đó xé chiếc túi may mắn ra..... Bên trong chỉ có một hộp diêm nhỏ."Diêm của cô bé bán diêm: có thể đốt cháy tóc, bất kể tóc của phụ nữ hay quỷ nữ."

Cô nhất thời có chút dở khóc dở cười, đây cũng là nụ cười duy nhất của cô trong hai ngày qua. Lâm Hòe đặt tay lên bả vai cô: "Cái này có vẻ khá tốt nhỉ?"

"Đúng vậy."

Cô nâng cằm, "Khá tốt.

"Nói xong, cô cẩn thận bỏ diêm vào túi, sau đó xoay người đi lên tầng. Tầng dưới chỉ còn lại Sở Thiên và Lâm Hòe. Sở Thiên nhìn đối phương nói:"Nếu không thì tôi trước vậy..."

"Thôi tôi trước cho."

Lần này Lâm Hòe nhất quyết báo thù cho sự quê độ trước đó.

Khoảnh khắc chạm vào món đồ, một dòng thông tin chợt hiện lên trong đầu y.

'Sau khi bạn trai cũ có bạn gái mới, cô gái khoác lên mình chiếc áo mưa màu đen, lùng sục khắp các con phố, ngõ hẻm cùng với cây kéo trên tay, cuối cùng ẩn mình vào bóng tối. Áo mưa không thấm nước, không thấm máu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!