Khác với năm ngoái, Giáng Sinh năm nay trôi qua vô cùng bình yên với nhà Gibson, ngoại trừ việc anh Harris kể lể suốt ngày về cuộc sống đại học "không quá nhàm chán" của anh.
Hóa ra đại học O không tệ đến thế, Harris gặp một hai người bạn chung phòng ký túc xá mà ban đầu anh tưởng chỉ là bọn mọt sách, nhưng hóa ra lại đam mê thể thao không kém anh.
Họ dành nhiều buổi tối cùng nhau xem những bộ phim câm thế kỷ trước, rồi tiếp đến các bộ phim hay xuất sắc nhưng lại bị Oscar đánh trượt, rồi dành cả ngày trời ở thư viện tìm tư liệu làm bài tập nhóm.
Đến khi thực sự chú tâm vào cái ngành Khoa học Vật liệu, Harris mới thấy hóa ra mình cũng không quá bết bát ở Vật lý và Hóa học cổ điển, ít nhất thì anh còn đọc hiểu mấy cái từ như là "polyme nhiệt rắn" hay "phương trình trạng thái khí lý tưởng
". Khi anh nói điều này, ông Gibson tỏ vẻ mặt như"sống đời này đã không còn gì tiếc nuối".
"Ba phải nhìn thấy thằng Wang với mấy đứa Trung Quốc vừa đọc vừa tra từ điển rồi về khóc lóc ở ký túc xá, xong được mấy anh chị khóa trên khuyên book lịch gặp tư vấn tâm lý của trường, thì ba mới thấy con trai ba chịu được áp lực tốt đến cỡ nào."
Nhưng cô em gái thì chẳng cần chứng kiến cảnh đó cũng hiểu anh đã phải cố gắng như thế nào để thích nghi môi trường đại học mà phải nói là khắc nghiệt bậc nhất thế giới.
Anh vừa phải theo kịp các môn học với hàng tá các bài luận lớn nhỏ, vừa tập cùng đội bóng rổ của trường dưới áp lực duy trì danh tiếng của cả đội, rồi mỗi cuối tuần còn phải lên London gặp chị Bella, rồi thi thoảng lại về nhà thăm ba má.
Tháng trước anh còn bảo định đi làm thêm khi học tập đã vào guồng, nhưng ông bà Gibson nhất quyết không cho, cả cô em gái bé bỏng của anh cũng phủ định, vì theo như họ, đời sống sinh viên của anh đã đủ áp lực rồi.
"Ba má có thể lo chi phí sinh hoạt cho con đến hết đại học, chỉ cần con đừng phí hoài thanh xuân vào mấy cái trò vô bổ là được. Sau này con sẽ có cả đời để làm việc."
Nhìn nụ cười tươi tắn của Hai, Giselle không khỏi hơi buồn cảm khi nghĩ đến anh của những năm sau này. Bắt đầu bước chân vào thị trường lao động với khoản nợ sinh viên gánh trên vai, dù sở hữu tấm bằng đại học O danh giá đi chăng nữa, chưa chắc anh sẽ tìm được việc làm ưng ý.
Rồi anh sẽ ra sao trước những áp lực công việc quật ngã, không thể theo bóng rổ chuyên nghiệp, sau này nó chỉ là sở thích thời gian rảnh mà thôi.
Không biết thế giới của người trưởng thành sẽ đối xử ra sao với Hai...
"Selly, Selly, em sao vậy? Sao tự nhiên buồn xo như con Tèo c.h.ế. t vậy?"
"Anh Hai này," Giselle la oai oải, "đang Giáng Sinh mà anh trù ẻo gì kỳ vậy." Nhưng đùa thế lại làm cô dứt cơn tự mặc đi.
Sáng ngày Giáng Sinh, Giselle thức dậy nhờ mấy cú đập cửa phòng ầm ầm của anh Hai, ngó qua cái lồng của Tèo, trống trơn, nó đã bay đi đâu chơi hai hôm nay rồi, có khi tối nay lại đem về cho cô món quà Giáng Sinh là một con sóc chuột không chừng.
Vì đã quá quen với thức ăn nấu chín thơm phức ở Hogwarts, Tèo không ăn động vật sống nữa, nó chỉ còn giữ bản năng săn mồi mà thôi.
Giselle chải tóc rồi đi xuống phòng, cô vẫn mặc đồ ấm bà Gibson mua hồi năm ngoái, chắc lợi thế duy nhất của việc không cao lên là không phải tốn tiền mua đồ mới mà thôi.
Cây thông Giáng Sinh ở phòng khách nhà Gibson cũng là loại cũ, trưng dụng lại những dây đèn quả châu đã dùng nhiều năm, còn cây thông thì ông Gibson mua lại từ một người hàng xóm chuyển nhà năm kia.
Nhưng không khí Giáng Sinh đầm ấm thì chẳng nề hà đồ mới hay đồ cũ, khi mà bà Gibson đang chuẩn bị bữa ăn cho cả nhà với ông con phá nhiều hơn phụ, còn ông Gibson thì ngồi đọc sách cạnh cửa sổ.
Quà của Giselle chất đống dưới chân cây thông.
Nol tặng cô một bộ bàn cờ phù thủy, chắc là cái ý tưởng nảy sinh từ khi phát hiện Giselle không biết chơi cờ. Cô đã mua hai bản đặc biệt của Tập san The Seeker (Tầm thủ) tặng hai nhóc mê Quidditch.
Matt tặng cô một hộp bánh kẹo phù thủy phiên bản Giáng Sinh của tiệm Điểm tâm cùng bà Chang, cậu nhóc vẫn thấy Giselle ít ăn quà vặt quá, hình như còn hiểu lầm rằng ông bà Gibson ít cho cô tiền tiêu vặt.
Ive tặng cô quyển sách Hướng dẫn du lịch Mỹ dành cho phù thủy, có lẽ vẫn nhớ vụ cô không biết đi chơi đâu ở Seattle.
Cô tặng Ive một cuốn nhật ký được ếm bùa chỉ để chủ nhân của nó mới mở ra được.
Ông bà Gibson tặng cô bộ sách Hướng dẫn Thực hành tiếng Trung hiện đại gồm 3 quyển dày cộm, Giselle vừa bóc quà vừa nghĩ chắc nhiêu đây với mấy cuốn nhờ anh Harris mua đợt trước cũng đủ cô lấy lại kiến thức tiếng trung kiếp trước của mình rồi.
Hai tặng cô một chiếc vòng tay charm rất đẹp, gồm những cái charm bằng đá thạch anh tím, rồi các hình như ngôi sao, lá thông.
Cái vòng tay đẹp quá nhưng trông có vẻ đắt tiền, Giselle hơi tiếc tiền nói:
"Hai mua vòng tay này chi, đắt quá."
"Ui xời có nhiêu đâu, anh mua một cái tặng Bella nên cũng phải tặng cô em gái bé bỏng nữa chứ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!