Chương 47: Bạn qua thư

Không rõ chú Takumi đã nói gì với cô hiệu trưởng Roxanne Nichols nhưng những chuyến đi vào Rừng Cấm của câu lạc bộ chăm sóc sinh vật chính thức bị hủy bỏ. 

"Nghĩa là từ giờ về sau câu lạc bộ không được đi vào Rừng Cấm nữa hả anh?" Giselle và Kara chạy theo tụi anh Roy hỏi thăm, ba ảnh đang buồn rười rượi cắp sách đi đến phòng học.

"Ừa, không bao giờ luôn."

Anh Roy thẫn thờ.

"Tại sao lại thế chứ! Tại sao lại thế chứ!" Anh Owen dậm chân.

"Thôi nào Owen, các cô hiệu trưởng hiệu phó cũng là muốn tốt cho chúng ta thôi." Anh Patrick nói như thể anh không hề muốn nhận cái ân huệ này, anh muốn xông pha vào cấm khu nguy hiểm hơn.

"Nhưng tại sao ạ?"

Kara hỏi, vết thương trên cánh tay cô bé đã lành lặn hoàn toàn chỉ nhờ vài giọt thuốc nước của bà Maya dưới trạm xá.

"Quá nguy hiểm! Chú Takumi nói cô hiệu trưởng đi vào Rừng Cấm nói chuyện với đám Nhân Mahoutokoro một chuyến, xong đi ra thì không cho bọn mình vào nữa." Anh Roy đáp.

"Lại là đám nhân mã! Cô hiệu trưởng nghe hiểu gì từ mấy lời nói không đầu không đuôi của mấy con ngựa đó chứ!" Anh Owen bặm môi.

"Owen!" "Owen đừng nói bậy!"

Đúng là không nên gọi nhân mã là "mấy con ngựa" được, như thế là rất xúc phạm bọn chúng, mức độ sát thương cũng tương tự từ "máu bùn

"với phù thủy gốc Muggle vậy. May cho anh Owen là bọn chúng đang ở trong hành lang trường học không có con nhân mã nào ngoài mấy bức tượng đồng đấy chứ."Rồi rồi, tớ lỡ lời.

Thật chứ bọn chúng chẳng thân thiện gì với chúng ta mà bắt chúng ta phải thân thiện với bọn chúng làm gì."

"Như vậy là giờ mình chỉ đi đến Khu bảo tồn được thôi hở anh?" Kara hỏi tiếp.

"Ừa, mà thật ra cũng không ít việc đâu. Khu bảo tồn sắp đón thêm một đợt sinh vật mới, chúng ta phải phụ chăm sóc thêm nhiều đó." Anh Roy như đang tự động viên mình.

"Vậy còn hai con bằng mã thì sao ạ?"

Giselle hỏi.

"Chú Takumi nói giáo sư Abbott với chú sẽ thử tiếp xúc với chúng thêm, nếu được thì đem ra gần trường, lúc đó thì tụi mình sẽ  đến phụ chăm sóc chúng." 

"Tớ thấy đáng lẽ ra là không bên duyệt cho câu lạc bộ chăm sóc sinh vật huyền bí đi vào Rừng Cấm ngay từ đầu kìa."

Ive nói khi nghe Giselle kể lại câu chuyện. 

"Ôi ước gì tớ cũng thấy tận mắt Nhân Mahoutokoro nhỉ,

"Nol mơ màng. Con Milo gâu gâu hai tiếng kháng nghị, nó cho rằng mình dễ thương hơn mấy con nhân mã nhiều, Matt thì nói:"Nhưng tại sao nhân mã lại đánh nhau với đám quạ chứ?

Quạ chỉ là động vật bình thường chứ đâu phải sinh vật huyền bí gì đâu?"

"Và quạ cũng không làm hại đến nhân mã, không tranh giành địa bàn của nhân mã mà." Ive bất bình không kém, cô bé còn khen ngợi chị Kara đã vội la lên ngăn bọn nhân mã tấn công tiếp, "Tớ phải bắt chuyện với chỉ mới được."

Ừ, nếu là quạ bình thường, còn lần này trong bầy quạ có một con bất thường.

Giselle đang tự hỏi mình có nên tìm mấy cuốn sách về quạ trên thư viện hay không, nhưng lại sợ ánh mắt soi mói của bà thủ thư. 

Quạ cũng bị xếp vào hàng thân thiện với phép thuật, nhưng là nghệ thuật hắc ám, huyết thuật với nghi lễ khế ước, như rắn vậy.

Có lẽ vì sợ năng lượng hắc ám tỏa ra từ chúng nên bọn nhân mã mới săn g.i.ế. c ư? Giselle không nghĩ vậy, chỉ có phù thủy mới tự phân chia và xếp quạ vào trường phái phi chính thống thôi, chứ các loài khác như nhân mã nào có suy nghĩ như vậy.

"Phép thuật không có hạn chế như giống loài phù thủy các người tự đặt ra đâu." Tiếng con yêu tinh ở Seattle vẫn văng vẳng bên tai cô.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!