Khối lượng thông tin đồ sộ của cuốn Sách của người lưu giữ làm Giselle ngợp thở, cô không định đi lại căn phòng lưu giữ đó nữa trước khi tiêu hóa xong lượng kiến thức đã thu nạp.
Sang tháng 11, tuyết bắt đầu rơi, Matt nửa mừng vì Milo có vẻ lớn thêm được một tý nhưng lo nhiều hơn vì trận Quidditch đầu tiên sắp bắt đầu. Nol cũng hồi hộp không kém, tụi nó dành ra gần như mọi thời gian rảnh để thực hành và nghiên cứu chiến lược, thủ thuật gì đó.
Giselle buồn cười nghĩ nhóc Nol năm ngoái làm Đệ Nhị Nhân, năm nay lại đóng vai quân sư kiêm quản lý cho Matt, hai đứa này cứ như không thể tách rời.
Ive sau khi không thể theo kịp tiết tấu câu chuyện Quidditch của hai thằng bạn, đành phải vùi đầu vào thư viện với câu lạc bộ đọc sách.
Ít ra cô bé còn thấy mình có đồng minh trong trận chiến chọn giữa thư viện và sân bóng, vì Giselle cũng gần như đóng cọc ở cái bàn khuất tận cuối mấy dãy sách, đọc đến khi bà thủ thư Todd đuổi cổ mới chịu đi về.
"Này trò Gibson, về đi tới giờ đóng cửa rồi."
Bà Tood giơ cao ngọn đèn dầu bên cạnh, cô ngẩng đầu lên, phải chớp mắt một lúc lâu mới quen được tầm nhìn khỏi trang sách.
"Nếu trò mà đang đọc cuốn khác, tôi sẽ không tiếc lời khen ngợi sự chăm chỉ của trò đâu." Bà liếc nhìn cuốn sách nghị luận "Slytherin là một pháp sư huyết thuật?" và cuốn "Rắn, Xà ngữ và tại sao chúng đại diện cho nghệ thuật hắc ám?" còn chưa được giở ra trên bàn cô.
"Còn chưa về nữa?"
"À vâng ạ, em về ngay đây." Cô vội quơ hết đồ đạc, ôm hai cuốn sách trả lại trên kệ, chưa đăng ký mượn chúng nên không thể đem về, rồi chạy nhanh ra khỏi thư viện đã gần như tắt hết đèn. Cô như còn cảm nhận thấy đôi mắt soi mói của bà Todd leo lắt dưới ánh đèn dầu.
Thật ra cũng không thể trách bà thủ thư, cô chỉ cố tranh thủ đọc vì sợ mấy quyển này sắp bị cho vào khu vực giới hạn thôi. Đã gần 11h khuya, các hành lang vắng tanh, mấy học sinh giám thị bắt đầu đi dọc các nơi lùa bọn học trò còn nấn ná ở ngoài về hết.
Cửa lớn dẫn ra phía Rừng Cấm đã đóng, tiếng con ma Peeves bắt đầu khởi động cho giờ hoạt động tích cực nhất của nó.
Rẽ qua góc trái, nơi vốn giao nhau với khu đường đi xuống tầm hầm của phòng sinh hoạt chung Slytherin, Giselle lại thấy một thằng trong cặp anh em song sinh mới chuyển trường đang hôn lên mu bàn tay của con bé Tina McCormick.
Giselle kiểu "wtf" nhưng hai đứa nó đã thấy cô rồi, mặt con bé Slytherin từ đỏ ngượng ngùng chuyển sang đỏ giận dữ, "Mày... mày làm gì ở đây?"
"Đi về phòng sinh hoạt chung."
Xong cô rẽ hướng chạy về phòng sinh hoạt chung Gryffindor, không khỏi nghĩ thầm tụi nhóc phương Tây trưởng thành sớm quá nhỉ, hay mình già quá rồi... Đâu đó phía sau còn có tiếng thằng nhóc nói cái gì "mon amour
". Tuần thứ ba của tháng 11, cả trường ùa ra xem trận Quidditch đầu tiên giữa Gryffindor và Ravenclaw. Đám nhóc sư tử năm 2 cố giành chỗ ngồi đẹp nhất để cổ vũ Matt. Tụi nó hình như đứa nào cũng có ống nhòm trừ Giselle. Nol thì bắt đầu quạu quọ"Tại sao cậu ngồi đây?
Cậu không về bên hàng ghế Ravenclaw kìa?"
Ive nghe vậy nổi sùng: "Cậu ăn phải cái giống gì vậy? Bộ Gryffindor 3 lần gặp đều thua Ravenclaw cái là cậu đổ quạu với tớ à?"
"Cậu ủng hộ Ravenclaw như vậy thì về bên Ravenclaw mà ngồi."
"Không, tớ tới ủng hộ cho Matt chứ."
"Vậy nếu Matt bắt được trái banh Snitch thì cậu chúc mừng Gryffindor à?"
Yeah, lần này có vẻ nhóc Nol chiếm lý hơn. Nhưng nói thế thôi chứ cô bé vẫn ngồi lại cùng tụi sư tử, dù cả trận Ravenclaw ghi bàn cô không dám hò hét, mà Gryffindor ghi bàn cô cũng ngồi lạc quẻ trong đám ăn mừng.
Đó là lúc Gryffindor đang dẫn trước còn trái banh Snitch đã hụt khỏi tầm mắt hai tầm thủ hơi lâu rồi, Matt đang bay vòng vòng quan sát phía trên rồi bỗng nhiên cậu chồm người về phía trước tăng tốc, như đang dí theo trái banh nhỏ xíu.
Trái banh bay lượn giữa vòng các cầu thủ, cậu cũng bay sát nút theo, và cũng sát nút theo sau cậu là tầm thủ đội Ravenclaw.
Trái banh Snitch bay giữa đám truy thủ, còn trái Bludger bị tấn thủ Ravenclaw đánh về phía anh Hugo Fleming. Anh đang một tay ôm bóng Quaffle một tay vịn cán chổi, lách mình qua né trái Bludger bay tới mới kịp nhìn thấy trước mắt là Matt đang lao vút như sao xẹt, anh Fleming lại xoay cán chổi nhích lên phía trước né Matt, nhưng rồi "rầm".
Anh Fleming đụng trúng tầm thủ Ravenclaw, trái Bludger nhân lúc đó lại dộng vào đầu anh một phát.
Cả hai cầu thủ trên cán chổi như trời đất quay mòng và hình ảnh cuối cùng mà họ thấy trước khi ngất đi là đội cứu hộ cầm băng ca chạy tới.
Và thế là Giselle mới biết Quidditch không có luật hủy trận đấu dù cầu thủ ngã bị thương gần chầu ông bà, cũng không cho bổ sung người giữa trận. Cái luật thể thao gì nè vầy trời?
Matt bay vòng vòng thêm cỡ 20 phút nữa là bắt được trái banh Snitch vàng mang về chiến thắng cho đội Gryffindor, nhưng không ai thấy vui nhiều lắm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!