Gần phân nửa học sinh nhà Gryffindor đều đến xem buổi thi tuyển cầu thủ đội nhà. Năm nay Gryffindor có đến hai vị trí cần bổ sung mới, lại có rất nhiều người ứng tuyển tầm thủ.
Thế mà dưới ánh mắt không thể tin được của đám bạn, cậu nhóc Matt vượt qua hết những đối thủ nặng ký đó để trở thành tầm thủ chính thức của Gryffindor khi mới học năm 2. Có vẻ như thân hình nhỏ nhắn chưa trưởng thành của cậu là một lợi thế.
Giselle ngồi trên khán đài là những cái bục ghế cao thật cao, nhưng chẳng thể nhìn thấy nổi trái banh Snitch nếu không dùng ống nhòm như Ive. Vì vậy mà làm phù thủy gần hai năm rồi cô vẫn mơ mơ màng màng với Quidditch như cô cũng chẳng hiểu gì về luật đấu bóng đá vậy.
Nhưng phải công nhận là nhóc Matt bay chổi thật điêu luyện, có vẻ như còn hay hơn tầm thủ Gryffindor năm ngoái. Nol cũng rất khá nhưng Giselle nghĩ, nếu có Matt ở đây rồi, giấc mơ chơi cho đội nhà của cậu nhóc sẽ khó mà thực hiện được.
"Cậu có thể chơi vị trí khác mà, truy thủ tấn thủ thủ môn, cần gì phải tầm thủ mới được chứ." Ive an ủi, cô bé cũng nhìn ra điều đó.
"Ừa, chắc năm sau tớ tuyển thử truy thủ."
Nol cũng không có gì không vui, có lẽ cậu nhóc không phải đam mê mãnh liệt gì với tầm thủ lắm, mà phần nhiều vì thích được làm cầu thủ siêu sao thôi. Như trong bóng đá làm tiền vệ ghi bàn thì có nhiều người hâm mộ hơn đá giữa sân hay hậu vệ vậy.
Vị trí truy thủ mới bất ngờ là thuộc về anh Hugo Fleming. Giờ cô mới biết anh cũng chơi Quidditch rất cừ. Chị Le bạn gái anh cũng đến cổ vũ, rồi ôm hôn khi anh chiến thắng, Giselle không khỏi nhớ lại tấm hình chụp anh Hai với chị Bella trên sân nhận cúp bóng rổ đang nằm trong cuốn album hình của cô.
Năm nay Harris lại chơi tiếp cho đội bóng của trường, hình như bắt đầu tập luyện cho giải đấu liên trường đại học.
Chợt nhớ mình chưa gửi thư nhờ anh mua sách, hôm qua trên đường chạy đến tháp cú thì đạp phải thần xui xẻo.
Đến tối Matt lại được cả đám đồng niên Gryffindor ngồi vây quanh chúc mừng, tụi nó chơi cùng Milo tới tận khi sảnh đường dọn dẹp bàn ăn.
Rồi lại kéo nhau về phòng sinh hoạt chung bàn luận về Quidditch tiếp, Milo lăng xăng chạy quanh chân Matt khi cậu bé diễn tập mấy động tác bắt chụp gì đó với hội fan Quidditch. Milo vẫn bé tí, ăn biết bao nhiêu cũng không đủ, nhưng cái tính tăng động thì chỉ có tăng chứ không giảm.
Từ khi có Milo mấy con mèo ít chui vào phòng sinh hoạt chung Gryffindor hơn hẳn. Thật ra Milo đâu có thù oán gì với bọn mèo, nó không dí không sủa gì cả, nhưng có lẽ bọn mèo thấy nó là rén. Chỉ có con mèo hoang mà chị mất mèo nhận nuôi là còn ở trong phòng, nó còn làm thân với Milo được nữa kia.
Hôm sau chủ nhật, bọn nhỏ lại kết bạn xuống tham dự ngày hội câu lạc bộ và cô đã biết tại sao các anh chị lớn lại chẳng hào hứng với hoạt động này. Vì các câu lạc bộ trông cũng không khác gì năm ngoái, vẫn hoạt động y cũ, vẫn tìm cách dụ dỗ bọn ma mới đầu óc còn trong sáng tham gia.
Năm nay tụi anh Roy không tham dự, anh nói đủ thành viên rồi chẳng muốn đến lại cái nơi mà mọi người toàn tẩy chay anh đó. Giselle cũng thấy nên vậy, chứ để cả trường biết bọn họ chăm sóc tiên nhí lại muốn đòi tham dự, lại càng gây rối loạn mà thôi.
Ive cũng thấy thế, chẳng có câu lạc bộ nào thú vị hơn, cô bé đành ở lại câu lạc bộ đọc sách như cũ.
Sau khi dạo một vòng đang định ra về, Giselle bỗng thấy quầy của câu lạc bộ nghiên cứu lịch sử, câu lạc bộ nhỏ chỉ có năm thành viên, nên họ không thể tuyển thêm mà dựng quầy để giới thiệu thôi.
Chẳng biết thế nào cô lại dừng bước trước quầy, một anh có vẻ như năm 4 Ravenclaw đang đứng chơi chơi thấy vậy ra chào:
"Chào em, có hứng thú nghiên cứu lịch sử à."
Cũng không hứng thú lắm, nhưng đã dừng ở đây rồi mà đi thì hơi kỳ, nên Giselle nói đại: "À Ravenscroft anh có nghe qua chưa?"
Anh chàng rõ ràng thộn mặt ra như thể mới nghe cái tên này lần đầu, cô nghĩ thầm thôi không khả quan rồi, nên nói gì tiếp đây, thì chị cùng đứng quầy mặc đồng phục Hufflepuff nói:
"Ravenscroft không phải là một cái họ quen lắm, hình như chị có nghe qua ở đâu rồi..."
"Ông Worcester Ravenscroft là một trong những người tái thiết Hogwarts sau vụ hỏa hoạn năm 1401," cô đọc lại dòng trong cuốn
"Hogwarts: Một lịch sử".
"À ha chị nhớ rồi, nhưng mà em cần biết gì về ổng mới được?"
"À em thấy hơi lạ là không có tên ổng trong các quyển sách khác, như các ông Potter hay Malfoy cùng thời đều có thành tựu thì Ravenscroft lại không có gì."
"Đó là một góc nhìn hay."
Anh Ravenclaw đánh giá.
"Để coi, Ravenscroft, thời của ổng hình như chẳng có ai họ Ravenscroft nổi tiếng cả."
"Cũng không cần tìm đâu chị, em chợt thấy tò mò vậy thôi à." Giselle vội nói, thấy hơi có lỗi vì tự nhiên hỏi hai người này làm chi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!