Chương 40: (Vô Đề)

Từ hôm đó đến tận trưa thứ sáu, Giselle gần như vùi đầu vào đống sách trong thư viện. Đoạn lịch sử Hogwarts bị cháy có nêu trong cuốn "Hogwarts: Một lịch sử", nhưng không có nhắc gì đến cuốn sách của người lưu trữ.

Có tên ông Ravenscroft, ông được ghi nhớ là một trong những người có công tái thiết ngôi trường sau đợt hỏa hoạn đó, nhưng chỉ thế thôi.

Thậm chí còn không có tên Ravenscroft trong bất kỳ thành tựu nào khác, ông không sáng tạo ra bùa chú, cải tiến công thức độc dược hay giúp bắt quỷ lùn hay bất kỳ thứ gì khác.

Một con người chỉ có đúng một dòng để chứng minh sự tồn tại trên cõi đời này của mình.

Không thể tìm thêm thông tin về sách của người lưu trữ, Giselle chuyển qua tra cứu về huyết thuật và các trường pháp pháp thuật khác.

Nhưng chủ yếu người ta chỉ nhắc đến nghệ thuật hắc ám như đối trọng của dòng chảy pháp thuật chính thống hiện tại, còn những trường phái như cải tạo thân thể, nghi lễ và khế ước vâng vâng đều gần như biến mất khỏi những cuốn sách ở thư viện.

Cô cố tìm tiếp, xem có loại bùa chú phép biến hình nào cần dùng m.á. u của con người hay không, nhưng tìm đến đây lại cũng chỉ dẫn đến huyết thuật, và đi vào ngõ cụt.

Người ta chỉ có phép cầm m.á. u khi chảy máu, tranh cãi về các cách làm lành vết thương do bị lời nguyền cắt đứt vĩnh viễn, chứ không có bùa nào yêu cầu người niệm tự cắt m.á. u mình.

"Hình như trò đang có hứng thú quá đà với các trường phái phép thuật không được công nhận nhỉ?" Bà thủ thư Todd hỏi khi thấy cô đăng ký mượn cuốn "Voodoo và tại sao chúng không được công nhận

". Voodoo là một trường phái pháp thuật bản địa ở Mỹ, trước khi phù thủy châu Âu di dân sang mang theo pháp thuật"hiện đại" và "chuẩn hóa

", bài trừ đi truyền thống phù thủy địa phương. Voodoo thuộc nhánh nghi lễ và khế ước ít nhiều còn có truyền nhân ở thời điểm hiện tại, dù bị Bộ Pháp thuật Mỹ ra sức phủ định."Em tò mò thôi ạ," cô đáp, "em gốc Muggle nên không hiểu lắm về các văn hóa pháp thuật ở các nước khác."

Nhưng có vẻ như lời giải thích không l.à. m t.ì.n. h hình khá hơn, bà thủ thư vẫn chưa đóng mộc duyệt: "Kể cả phù thủy nhà nòi cũng không cần tìm hiểu Voodoo đâu trò Gibson ạ. Nhưng thôi, với lịch sử đọc tạp như trò thì tò mò cũng phải."

Cuối cùng bà cũng duyệt cho cô mượn đem về.

Đáng lẽ có thể đọc luôn trên thư viện thì sẽ không có lịch sử mượn sách thế này, nhưng sắp 4h rồi, cô cần đi họp câu lạc bộ chăm sóc sinh vật huyền bí, rồi mai thứ bảy cần đi xem buổi tuyển thử Quidditch nhà Gryffindor, rồi chủ nhật lại có Ngày hội câu lạc bộ Hogwarts.

Nên chỉ còn cách mượn đem về phòng sinh hoạt chung đọc vào buổi tối.

Vừa đi Giselle vừa nhớ lại các quyển sách mà mình đã mượn ở thư viện, quả thật tạp nham thật, từ độc dược, sinh vật huyền bí, tạp bùa, rồi lịch sử chuyện phiếm, bình luận sự kiện hay thậm chí là những cuốn mà tác giả có khuynh hướng ủng hộ nghệ thuật hắc ám, cô đều đã đọc qua.

Thôi thì xây dựng cái hình tượng đặt mục tiêu đọc hết thư viện với bà thủ thư vậy, có lẽ bà sẽ thư thả chút đỉnh với mình.

Matt Nol cả tuần nay dành thời gian ở sân tập với chổi bay cũng như cô dành thời gian ở thư viện vậy, Ive thi thoảng ghé thư viện chơi cùng, thi thoảng ra sân cổ vũ hai nhóc.

Tới trước lều của chú Takumi, lần này cả bọn lại di chuyển đến Khu bảo tồn. Sau nhiều tháng không đến, Khu bảo tồn thậm chí còn lớn hơn nữa, không gian thoáng đãng, ít bóng dáng của nhân viên Bộ Pháp thuật hơn, thậm chí cái quầy đăng ký dựng tạm khi trước cũng đã dỡ bỏ.

Chỗ đó giờ dựng lên một cái bảng để dán thông báo, và bên cạnh là một cái bức tượng con đại bàng đậu trên một cành cây. Chú Takumi làm mẫu đưa cái bảng tên đặt dưới mỏ con đại bàng, nó gõ mỏ vào một cái như đóng mộc, cửa hàng rào khu bảo tồn mở ra để chú đi vào.

Bọn nhỏ cũng bắt chước làm theo. "Vậy nếu không phải đúng bảng thẻ thì thế nào ta?" Anh Owen hỏi.

"Thì con đại bàng đập cánh, quắp lấy cái bảng thẻ của trò bay đi, vừa bay vừa kêu báo động." Chú Takumi không thèm quay lại đáp.

Cũng... cũng thú vị.

Bọn họ đi ngang qua chuồng của bọn Puffskein ở vùng đồng cỏ, Giselle thấy cái biển ghi số lượng vẫn y cũ, chỉ cộng thêm hai con non nay đã thành con trưởng thành, thầm nghĩ bọn họ ngăn Puffskein sinh sản thành công quá.

Mà thành công là bằng cách cho Puffskein cái chạy tự do ngoài đồng cỏ, còn Puffskein đực lại nhốt vào chuồng, vì con đực ít bạo lực hơn con cái.

Bỏ qua tụi Puffskein, nhóm sáu người tiếp tục đi xuyên qua khu đồng cỏ, đến tận khu giáp ranh giữa vùng đồng cỏ với vùng rừng lá thấp. Nơi đó có những cái cây cao ngang Giselle và chị Kara, lá xanh mướt, gió thổi mát mẻ như đang đi nghỉ hè ở vùng quê thơ mộng nào đó.

Cái cọc đóng ngay trước mặt ghi:

"Tiên nhí Trưởng thành: 19 Trứng: 5"

"Rồi, mấy đứa nói nhỏ thôi nhen, đừng làm chúng sợ."

Chú Takumi chậm bước, nói giọng nhẹ hơn, rồi vạch ra từng đám lá um tùm đang tự quấn vào nhau. Đám lá bị động, từ đó bay ra bốn năm con gì đó có cánh mà ban đầu Giselle tưởng là chuồn chuồn pháp thuật, nhưng nhìn lại, đó là những động vật có hình thù như con quỷ lùn ở lớp Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám, nhưng nhỏ hơn rất nhiều, có cánh và đẹp hơn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!