Sang đến tuần thứ hai, Giselle bắt đầu cảm thấy năm nay còn có vẻ nhàn hơn năm trước, không còn học bay, cô lại có thêm một buổi chiều trống tiết để luyện bùa, mấy bùa chú trong sách lớp 2 cô đều luyện qua hết một lượt, phép biến hình cũng đều thử thực hành xong.
Thế là cô quyết định viết thư nhờ anh Hai mua thêm mấy quyển sách tiếng Trung, bắt đầu học tiếp. Sau khi tìm hiểu xong về IWC, cô thấy cộng đồng pháp thuật Trung Quốc cũng khá nổi, có tiếng nói nhất định trên trường quốc tế nên học thêm cũng chẳng thừa.
Mình còn định học tiếng Nhật nữa, thế là lại có thêm nhiều mục tiêu. Hay mình học trước cổ ngữ Runes luôn để năm sau sợ không theo kịp, nghe bảo Runes khó lắm.
Lúc đang chạy ra tháp cú tìm Tèo gửi thư cho anh Hai, đây vốn là đường từ phía sau thư viện, khá vắng vì bọn học trò đồn khu này bị ếm bùa đi lạc, đi ở đây một lúc lại thấy mình ở tận đẩu tận đâu.
Giselle thì nghĩ chắc tụi đi lạc là do mắt nhắm mắt mở bước lên mấy cái cầu thang di chuyển, chứ những lần cô đi qua đây bình thường có sao đâu.
Ừ nhưng hôm nay thì có sao rồi, cô vừa chạy ngang cái bức tượng một con rắn ba đầu mà cô nghĩ là nên để nó trong phòng sinh hoạt chung nhà Slytherin thì hợp hơn, thì bỗng nhiên con ma Peeves lại trồi từ trên trần xuống, lần này nó không cầm bóng cũng không cầm phấn, nó cầm mấy thứ gì như chất nhầy màu xanh lá nhớp nháp, cô nhìn phát ớn lạnh, định né qua mà nhanh quá chúi dúi, phải vịn vào cái đầu con rắn đang nhe nanh gớm ghiếc.
"Lại là Gibson đi một mình...
"Tiếng hát của con ma biến mất đột ngột, Giselle tưởng như mình ngã choáng váng hay sao đó, đến khi đứng lên đã thấy mình đang đứng ở một hành lang tối om, ẩm thấp. Cái mùi cũ kỹ trong không khí xộc thẳng vào mũi. Tòa lâu đài cổ lão này lúc nào cũng làm người ta ngạc nhiên."Lumos.
"Một khúc hành lang dài chỉ khoảng 20m, rộng cỡ 2m, bốn bề đều là tường, vâng, là tường hết chứ chẳng thấy một cánh cửa nào, cũng chẳng có bức tượng nào. Nó như một cái hành lang hẹp của mấy khách sạn rẻ tiền, nhưng khác là chẳng có một cánh cửa nào. Hoặc là do mình không nhìn thấy."Revelio."
Không có gì khác cả.
"Revelio" "Revelio".
Vẫn không có gì đổi khác. Thử tắt Lumos xem. Vẫn như cũ.
Hmm ai ếm bùa kháng Revelio lên cái hành lang không đâu vô đâu vậy nè.
À mình có Revelio cao cấp hơn mà. Cô nín thở một hơi, nhắm mắt, dồn ma lực bản nguyên hội tụ mắt trái, mở mắt ra. Và bất ngờ chưa, 20m hành lang này lại ngập tràn nguyên tố pháp thuật, không phải nơi nào ở Hogwarts cũng có nhiều như cái hành lang không ai đi tới này.
Nhưng nguyên tố thôi, không có gì khác, cô vẫn không thấy cánh cửa hay đường hầm ẩn nấp nào, không thấy nguyên tố tụ hội từ đâu.
Dưới chân mình đứng cũng không có, trên trần...
Trên trần, Giselle ngước lên, thấy bóng mình in ngược trên trần nhà. Bóng không ở dưới chân, bóng phản xạ trên trần nhà.
Trần không cao, chỉ cách sàn hơn 2m nhưng nhiêu đó cũng đủ để chú lùn như cô với không tới.
Bùa gì nâng cao người niệm chú được đây. Leviosa, hông, chỉ bay đồ vật được thôi không tác động với người niệm.
Sao mấy con ma bay được mà người sống không bay được ta.
Ước gì mình biết bay chổi nhỉ, à mà ở đây đâu có chổi đâu.
Tự mình bay tự mình bay... phi trọng lực Newton.
Phải có thứ gì đó đẩy mình từ sàn lên, lực đẩy, đẩy... Flipendo hay Depulso.
Depulso. May quá mình luyện bùa này rồi. Rồi Giselle đánh thử Depulso ngang tay với bình thường, khá chắc về lực b.ắ. n ra rồi cô mời chĩa đũa phép hướng về dưới sàn.
"Depulso."
Loạng choạng muốn ngã, cô chỉ nảy lên được cỡ mấy chục cm. Không được, lực phản ngược lại tay phải, mà tay phải cô không đủ mạnh để chống đỡ cho cả thân người.
Thử nhảy lên xem.
Giselle lấy đà chạy hai ba bước, niệm Depulso chĩa dưới sàn rồi nhảy lên theo lực đẩy, quả nhiên nhảy cao hơn được cỡ 50cm.
Nhưng đáp xuống sàn bằng m.ô.n. g đau đớn.
Mình chẳng phải loại hình vận động mà.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!