Chương 35: Học sinh chuyển trường

Năm nay nhà Gibson phải chia ra hai hướng để tiễn cả hai đứa con rời xa vòng tay gia đình. Anh Harris khăng khăng nói là mình lớn rồi không cần phụ huynh đi cùng, rằng ba má hãy đưa em gái đi học đi.

Nhưng bà Gibson nhất quyết có mặt để trực diện khảo sát tình hình ăn ngủ học chơi của cậu con trai, nên chỉ mình ông Gibson đưa Selly đến Nhà Ga Ngã Tư Vua. 

Họ bước qua bức tường cổng Sân Ga 9 3/4 dễ dàng, Giselle thở phào một hơi vì cô nhớ cậu nhóc Harry Potter gặp rắc rối với cái cổng như thế nào ở năm 2.

Có lẽ cô J. K. Rowling thêm thắt tình tiết để trẻ con Muggle hồi hộp thôi. 

Ba giúp Giselle chất hành lý xong rồi đứng vẫy tay nhìn cô con gái lên tàu. Đã nhiều lần đi Tàu tốc hành Hogwarts rồi, cô không còn cảm thấy mủi lòng chia ly như lần đầu tiên nữa. Nhưng vẫn hơi buồn cho ông bà Gibson khi giờ đây cả hai đứa trẻ đều đã xa nhà.

Đang định đi xuống toa gần cuối như cũ, đi ngang qua hội chị em bạn dì Ravenclaw, chị Kara vui vẻ vẫy tay với cô, đi ngang qua bọn anh Roy anh còn giả vờ bí ẩn: "Đợi cú của anh nhé, năm nay chúng ta sẽ được chăm tiên nhí đó."

"Nhưng anh đừng đem ra dụ tụi năm nhất tham gia câu lạc bộ nữa nha." Giselle buồn cười đáp.

"Xời câu lạc bộ mình đủ người rồi, chú Takumi có tụi mình phụ là đủ rồi, chẳng cần tuyển thêm thành viên chi cho mệt." Anh Patrick đáp, giữa anh Owen và Patrick Giselle thân với người sau hơn, dù gì đã trải qua đợt "hoạn nạn

"đêm đó ở Rừng Cấm, cô vẫn nhớ anh đã ở lại cùng cô chứ không bỏ về trước. Cạnh toa của tụi anh Roy là toa của mấy đứa đồng niên Hufflepuff, cậu nhóc Zorander thấy cô thì hơi gật đầu nhẹ, Giselle cũng mỉm cười chào lại:"Chào Zorander."

Thế là đám trong toa ngước lên thấy cô, bọn nó cười cười thì thầm gì đó với Zorander làm thằng nhóc tỏ vẻ hết sức ngượng ngùng.

"À Zorander đỏ mặt, mày thích nữ anh hùng Gryffindor à...

"Giọng của một đứa con gái Slytherin đồng niên, cô chỉ nhớ nó có mặt lúc tụi sư tử bị đám rắn chặn đánh. Tự biết không đấu võ mồm lại mấy cô gái này, Giselle bước đi tiếp, lại hóa ra sát cạnh toa của nhà lửng là đám rắn, ba tên nhóc phản diện đang nói gì đó. Nghe cô bé Slytherin chế nhạo, nhóc Dietrichson hứng thú ngước nhìn lên:"Christi thật không?

Thằng nhóc Zorander đó hả?"

Tóc bạch kim nhìn qua cô, đôi mắt xám khói tối tăm, hình như thằng nhóc lại cao thêm nữa. Bực thật, có mình mình chẳng cao thêm cm nào.

"Nè cái mỏ mày không bịa chuyện không được hả Martin?" Linda Sandoval ló đầu ra giải vây cho Giselle, rồi cười với cô: "Selly nhanh tránh xa đám rắn õng ẹo đó đi, được cái nói xấu người khác là nhanh."

"Chào cậu Linda,

"đang định đi tiếp thì cách đó một hai toa cửa mở ra, hai thằng nhóc sinh đôi lạ mặt mà Giselle không nhớ đã gặp chúng khi nào chưa bước ra, tiến ngược tới phía cô, có lẽ muốn ra đầu xe. Cô đang tính nép vào cho chúng đi nhưng hai thằng nhóc với gương mặt baby búng ra sữa, má thậm chí còn hơi ửng hồng, tóc nâu sáng xoăn mà tụi con gái thấy sẽ hét lên, bỗng giơ tay ra chào cô:"Bonjour mon amour, tụi tớ là Édouard và Étienne Fernandes.

"Nói giọng Anh -Pháp nghẹt mũi đặc sệt, Giselle đã chắc chắn là mình chưa gặp tụi này bao giờ, có lẽ là năm nhất. Nhưng năm nhất nào có tự tin đi làm quen khắp con tàu như thế này, hay lại tụi phù thủy thuần chủng danh giá."À ừ xin chào."

Cô đáp nhát gừng: "Xin cho qua, mình đang tìm toa của mình."

"Toa của tụi này còn trống nè, ma douce vào ngồi cùng không?"

"Tránh ra chỗ khác, tụi mày ồn ào quá!

"Tóc bạch kim đạp vào cửa toa kêu cái rầm, Giselle nhân tiện chạy nhanh về cuối tàu. Mấy tên nhóc Pháp nói tiếng Anh không sõi làm cô nhức hết cả đầu, phải cố nghe lắm mới hiểu tụi nó nói gì."Hai thằng nhóc đó gặp đứa con gái nào cũng mon amour, ma douce, chọc cho tụi con gái năm 3 năm 4 cười quá trời. Tụi nó còn cho đám con gái véo véo má nữa.

Cả đám mê trai thấy ớn..."

Ive kể lại cho tụi bạn nghe về hai nhân vật gây sóng gió trên toa tàu. Nhưng Matt Nol có vẻ không mấy quan tâm, Giselle thì mơ màng ngủ, tụi nó nghĩ là hai đứa nhóc năm nhất thích khoe khoang thôi.

Khác với trông mong của Nol, con ch. ó Milo sau một tháng cũng không to lên gì mấy, dù Matt nói sức ăn của nó đến bằng một con ch. ó trưởng thành.

Nhưng có vẻ vì lần đầu ngồi tàu, Milo say xe lim dim uể oải nằm trên đùi Matt, chẳng buồn chạy lại chơi ủi ủi miệng vào lòng bàn tay ba người bạn của cậu chủ nhỏ. 

Milo cũng nằm gọn trong lòng Matt khi tụi nhóc xuống tàu. Khác năm nhất phải băng rừng men theo con đường mà bốn nhà sáng lập Hogwarts đã đi, tụi năm hai trở lên ngồi xe kéo, đi trên con đường mòn từ nhà ga chạy thẳng đến cổng trường.

Lúc mới thấy chiếc xe kéo này tụi nhỏ còn tấm tắc làm kỳ vì không có con gì ở đầu xe cả, thế mà xe cứ chạy băng băng thẳng tắp. Ive cho rằng nó được ếm bùa di chuyển tự động nhưng Giselle nhớ là trong Harry Potter nó được kéo bằng mấy con vong mã mà chỉ nhìn thấy sau khi chứng kiến người đã mất.

Nhưng cô không rõ là trong thế giới này có phải thế không.

Với việc đi qua trót lọt cái cổng Sân Ga 9 3/4 và tụi Matt Nol cũng chẳng gặp khó khăn gì, Giselle cho rằng các sự kiện trong Harry Potter chỉ là do tác giả kết cấu mà thôi, còn nơi cô sống đây là một thế giới thật chứ không có cốt truyện tình tiết gì cả.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!