Hiệu sách Tri thức Phù thủy là điểm đến thứ hai của bọn nhỏ sau tiệm phục trang. Lần này Giselle chỉ mua đủ sách trường yêu cầu chứ không mua thêm nữa, cô thấy thư viện đồ sộ ở trường là khá đầy đủ rồi. Với lại mình cần tiết kiệm tiền, để dành mua quà giáng sinh cho bọn nhóc.
Ra khỏi hiệu sách đi đến giữa Hẻm Xéo là cửa hàng Nhanh Như Chớp, trưng bày những cây chổi lấp lánh như vàng trong mắt đám học sinh Hogwarts. Một đám ra ra vào vào cửa tiệm, một đám thì đứng dán mắt vào cửa kính trưng bày bên ngoài.
Matt Nol chạy tót vào đã đành, Ive cũng ham thích chạy vào xem luôn, để "quên" cô bạn bị điểm liệt bay chổi của bọn nó ở ngoài.
Nói chứ Giselle chẳng muốn chen lấn vào đó làm gì, đoán là ba đứa đó chắc còn lâu mới dứt ra được cửa hàng bán chổi
-không
-để
-quét
-nhà, Giselle định đi đến Tiệm đũa Dimitriadis cái đã.
Năm trước khi mua đũa, vì thiếu kiên nhẫn và thấy người làm đũa phép không chịu chia sẻ gì nhiều, cô định bụng là sẽ vào thư viện trường tìm hiểu sau.
Nhưng vào rồi mới biết, kiến thức về đũa phép là một trong những bí mật phù thủy, không chỉ không chia sẻ với yêu tinh mà cả trong giới phù thủy, không có nhà làm đũa phép nào chịu viết sách về nó.
Kiến thức về đũa phép là đời truyền đời, vì thế mới có những nhà làm đũa phép từ tận công nguyên tới giờ. Có một nhóm phù thủy muốn nghiên cứu học vấn về đũa phép, nhưng người viết sách là người chưa biết gì, còn những người đã biết lại không hề có ý định chia sẻ công khai.
Nhưng chưa kịp đến gần thì cô lại thấy người đàn ông bị đuổi ra ở Gringotts khi nãy tiếp tục có tình cảnh tương tự ở trước tiệm đũa.
Người thanh niên trẻ phụ tá cho ông Dimitriadis năm trước cô gặp đang đẩy ông Chong ra khỏi tiệm theo một cách chẳng tý lịch sự nào.
"Từ từ đã nào, lần này tôi đến mang số liệu tốt hơn nhiều. Nếu mà ông Dimitriadis đồng ý..."
"Thầy tôi đã nói với ông nhiều lần rồi ông Chong." Người thanh niên phụ tá đáp, cũng tỏ vẻ phiền phức không kém mấy tay yêu tinh.
"Quyết định gì cũng có thể thay đổi được, tại sao không nghe tôi nói cái đã..." Chong cố gắng níu kéo, cái cặp táp bên tay có vẻ lệch đi.
"Ông đừng dây dưa với chúng tôi nữa, còn biết bao nhiêu khách đang chờ đây này." Rồi anh chàng quay sang mấy cô cậu nhóc đang đứng ngó nãy giờ, "Nào ai cần mua đũa phép thì vào đây, người thân Muggle xin ở ngoài chờ nhé.
"Lần này ông Chong không dây dưa nhiều, có lẽ cuối cùng đã nhận ra mình không được chào đón nơi đây, ông quay lưng biến mất sau tiếng bụp. Giữa lúc cô đang nghĩ mình có nên vào tiệm đũa không, ông Dimitriadis đang có nhiều khách quá, thì sát bên tai vang lên:"Đó là ông Chong ở Phố Bát Giác.
"Giọng thật khó ưa, Giselle quay lại thấy mái đầu bạch kim đứng sát mình từ bao giờ. Mới hơn một tháng hè tên nhóc này cũng cao lên không ít, giờ nó đã có thể đứng từ trên ngó xuống chú lùn là mình rồi. Cô như hiểu ánh mắt chế nhạo của thằng nhóc... Bực mình cô chẳng buồn đáp lại, định quay về tiệm chổi. Nhưng thằng nhóc mím môi bước theo:"Này cậu không muốn biết ông đó làm gì ở đây sao?"
"Không.
"Không, cô cũng muốn biết lắm chứ, nhưng càng không muốn dây dưa với thằng nhóc này hơn. Nhưng lần này có vẻ nó quyết tâm hơn, bước nhanh chạy lên chặng đầu cô, nếu Giselle bước nữa sẽ lại va trúng nó mất. Cô dừng bước, buộc phải nhìn thẳng mặt thằng nhóc, nhìn đôi mắt màu xám khói như sương mờ sớm mai của nó..."Này cậu giận à?"
Chủ đề gì thế này. "Không, chuyện gì chứ?"
"Sao cậu không nói tớ biết chuyện chị Amelia tìm cậu?"
Giselle phải vận dụng hết noron thần kinh não mới biết Amelia là ai, chắc là cô gái Slytherin đó. "Không có gì."
Cô thấy mình tỏ thái độ cục súc với thằng nhỏ lắm, nếu là đứa nhóc khác chắc nó đã bực tức lắm rồi, nhưng lạ kỳ là nó vẫn đáp lại bình thường: "Tớ với chị Amelia không... Ba má chỉ là bạn ba má tớ thôi..."
Cậu không cần kể cho tôi nghe đâu nhóc à: "Đó là chuyện của cậu, tôi không quan tâm."
Lần này chắc đã chịu hết nổi, tóc bạch kim đứng đó không đi theo nữa, Giselle quay lại chỗ đám nhóc Gryffindor vẫn đang còn mê đắm mấy cây chổi.
Thật tâm cô thấy có lỗi hết sức, mình vốn không phải người đối xử với trẻ nít như thế, đứa nhóc nào mình cũng kiên nhẫn nhẹ nhàng nói chuyện với nó, nhưng đến tóc bạch kim, trong khi nó đã nhiều lần thể hiện thái độ hữu hảo, cô chỉ toàn phũ phàng cục súc.
Trong lòng không vui, phần còn lại của chuyến mua sắm ở Hẻm Xéo cũng chẳng có gì thú vị. Ông Bivaris đưa bọn nhỏ về theo đường bột Floo, rồi trong khi ông hết mực mời chúng ở lại ăn trưa, Giselle và Ive đành chào bạn bè ra về.
Cô đã hẹn ông Gibson đón vào trưa nay, và thực tế ông bà cũng không dám để cô ở nhà người bạn mới quen có một năm quá lâu như vậy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!