Chương 27: Cuối năm nhất

"Tôi đã bảo hai trò dừng lại, mà không ai dừng! Rồi các trò nữa! Đánh nhau trong khuôn viên trường!

"Chủ nhiệm nhà Gryffindor chạy đến, cô kéo áo tách hai đứa ra xa, thật ra cũng không cần thiết, bùa phép đã bị triệt tiêu rồi, không ai muốn đấu nữa. Theo sau đó là mấy anh chị nhà Gryffindor rồi Slytherin rồi giáo sư Morton chủ nhiệm nhà rắn, rồi Matt."Các trò đi đến phòng tôi! Một năm học phá nội quy biết bao nhiêu lần hả!"

"Tôi thật không ngờ các trò có thể làm ra những chuyện như vậy...

"Giáo sư Morton lôi bọn nhóc nhà Slytherin đi, trước đó không quên trừ mỗi đứa con gái Slytherin 10đ vì cái tội đứng hùa theo mà không báo giáo viên. Matt chạy lại đỡ Ive, cô bé bị va mạnh vô tường đau muốn khóc. Nol được giáo sư Conner giải lời nguyền trói toàn thân, định há miệng thuật lại sự việc thì bà giáo đã quát:"Tôi không muốn nghe lời bao biện của trò!

Đi đến phòng giáo viên mau!"

Nếu là dịp khác có lẽ Giselle sẽ ngó nghiêng văn phòng của giáo sư Conner thật lâu, phòng của bà giáo có nhiều thứ thú vị quá. Nhưng lần đầu tiên vào căn phòng này lại là vì vi phạm nội quy, Giselle thở dài trong lòng.

Sau khi cả đám đã đứng thành hai tụ trước mặt, bà giáo bắt đầu hỏi nguyên nhân tại sao. Thật ra cũng không có gì, Dietrichson nghe được là giáo sư Hynkel gọi Matt đến phụ việc gì đó, nên báo lại tụi bạn.

Rồi nhờ hai người Slytherin và Ravenclaw năm 5 giả vờ bảo đường này đang bị một bầy Maggot ăn não chiếm đóng, chưa dọn xong.

Thế là chắn được đường không cho ai đi đến.

"Tôi thật không hiểu các trò có thù oán gì với nhau để mà phải làm vậy." Giáo sư Conner nói.

Người lớn như giáo sư Conner với Giselle không hiểu tại sao bọn nó phải đánh nhau đến cỡ này, nhưng chính bọn nhỏ thì lại hiểu. Tụi sư tử không cay cú vì bị gài bẫy chặn đường, tụi nó cay vì đánh không lạ đám rắn thôi.

Nói nghe đơn giản, chứ thật ra là tóc bạch kim ủ mưu từ lâu. Làm sao mà dễ dàng biết Matt được giáo sư Hynkel gọi đi, bọn cô chơi chung còn không biết. Rồi bảo nhờ Slytherin chắn đường, tụi Slytherin dễ bảo thế à, chắc phải có gì hối lộ đây.

Rồi giải giới không phải ngày một ngày hai luyện thành, nó còn dạy cho hai đứa kia Protego nữa.

Mệt mỏi.

Cuối cùng, Slytherin bị trừ 80đ vì tội lập băng đánh bạn, Gryffindor bị trừ 40đ vì không chạy báo giáo viên mà hùa theo đánh trả. Hai đứa Slytherin và Ravenclaw chắn đường cũng bị trừ mỗi người 10đ. Như vậy, tổng cộng Slytherin bị trừ 120đ, rồi còn đợt nhóc Dietrichson đột nhập thư viện nữa.

Ravenclaw cũng bị trừ 20đ.

"Dù tụi nó có thắng Quidditch thì cúp nhà vẫn là của mình."

Đó có vẻ như là cái tin vui duy nhất. Vì đâu phải trừ điểm không, tụi nó bị phạt cấm túc từ đây đến hết năm học nữa. Vậy là Giselle không thể đi đến khu bảo tồn cùng câu lạc bộ chăm sóc sinh vật huyền bí được, mấy con Puffskein chắc không nhớ cô đâu.

Đội Slytherin đúng như dự đoán đã thắng Gryffindor nhưng đám rắn cũng không vui vẻ gì hơn đám sư tử, tụi nó bị tụi năm nhất hại thảm quá mà. Nhưng khác với mong đợi tụi kia sẽ bị Slytherin cô lập của Nol, rất rõ ràng như Giselle dự đoán, chẳng ai bắt nạt nổi ba tên nhóc đó.

Nhưng Giselle đã trở thành nữ sinh "xứng đáng làm Gryffindor" trong mắt nhiều học sinh của trường, vì nhờ miệng lưỡi tuyên truyền của nhóc Nol, cô đã "tả xung hữu đột", "lấy một địch ba" và đã có thể cầm hòa cho đội nhà trước khi giáo sư Conner chạy đến.

Dĩ nhiên phần lớn mọi người không ai tin vào lời ba hoa khoác lác đó, vì phía bên kia bọn gái Slytherin ra sức bỉ bôi, nói là cô cũng vô dụng như cô bé Ive thôi, bọn nhỏ mới b.ắ. n ra có hai cái bùa chơi đùa là các giáo sư chạy đến rồi.

Lời này có vẻ đáng tin hơn câu chuyện đấu đũa chí chóe của Nol, vì ai cũng cho rằng một đám con nít năm nhất đánh ra thành thạo bùa Flipendo là giỏi lắm rồi, biết lời nguyền trói toàn thân Petrificus Totalus đã xếp vào hàng xuất sắc, chứ cái gì mà giải giới, Stupify rồi Protego đủ vững để chắn hai luồng phép, nói xạo cũng phải có lý chút chớ.

Chỉ có Matt là tin hết thảy.

Cậu nhóc hối hận vì đã bỏ lỡ dịp kề vai sát cánh chiến đấu cùng bạn bè, lại thêm cho rằng chính mình là nguyên nhân của vụ chặn đánh này.

Thế là cậu nhóc tự phạt bằng cách xem mình cũng bị cấm túc đến hết năm như đám bạn, không đi lang thang ở đâu nữa, lúc nào cũng kè kè đi cùng các bạn lên lớp, ra sảnh đường rồi về phòng sinh hoạt chung. 

Trưa ngày thứ tư kể từ sau vụ đánh nhau, Giselle đang rửa tay ở nhà vệ sinh nữ tầng hai, cả người vô cùng uể oải vì đón kỳ kinh nguyệt đầu tiên của kiếp này, nên chẳng buồn ngẩng đầu lên xem khi có tiếng ai đó mở cửa nhà vệ sinh bước vào.

Nhưng rồi cô cảm thấy cổ áo của mình bị nắm lấy, cả người bị lôi xềnh xệch va lưng vào bức tường, cô mới nhìn thấy người đối diện là một cô gái lớn hơn mình đôi chút, cao hơn cô nhiều. Cô gái có mái tóc vàng dài óng ả, gương mặt xinh đẹp kiêu kỳ như bức tranh vẽ các nữ quý tộc Anh thời xưa.

Đẹp thật, đó là ý nghĩ đầu tiên của Giselle. Ý nghĩ thứ hai là hình như cô đã thấy cô gái này bên dãy nhà Slytherin.

"Gibson phải không," cô gái hất cầm, và Giselle nhớ ra là mình đã nghe thấy giọng nói này rồi, lúc vô tình nghe được cô gái nói chuyện với tóc bạch kim về chuyến đi Rừng Cấm.

"Vâng ạ, có gì không chị?" cả người uể oải, cô không muốn dây vào rắc rối nữa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!