Chương 231: Lời nguyền không thể tha thứ

Trái ngược hoàn toàn với tình cảnh năm ngoái, tụi nó ôm sách đến lớp học Phòng chống nghệ thuật hắc ám trong tâm thái vô cùng háo hức. Chủ nhật vừa rồi Matt đã đến gặp riêng chú Leopold, à không bây giờ phải gọi là giáo sư Johnston, dường như đã được vị thần sáng truyền thêm cảm hứng cho câu lạc bộ đấu tay đôi. 

Thật tình Giselle thấy Matt cũng bận không kém mình, cô thì chỉ bận rộn với lịch học thôi, còn tóc đen thì vừa câu lạc bộ đấu tay đôi mà cậu gần như là người hướng dẫn duy nhất, vừa đội Quidditch Gryffindor mà cậu đảm nhiệm chức vụ đội trưởng. Cả hai trọng trách đều không thể lơ là, nên việc có Nol đồng hành phụ giúp (từ quân sư quạt mo trong đội Quidditch đến đối luyện thực hành đấu tay đôi) như tiếp thêm sức mạnh cho cậu.

Còn Veronica thoạt nhìn tưởng chừng là cô nàng tiểu thư chảnh chọe đỏng đảnh hay bám riết lấy người yêu, nhưng thực tế lại hiểu rõ trách nhiệm mà Matt phải cáng đáng, cô nàng không than phiền gì về việc mình chỉ chiếm một phần nhỏ trong thời khóa biểu của tóc đen, hay việc bạn trai chẳng phải là một người lãng mạn gì cho lắm.

Vì cơn khiếp đảm mang tên Steffensen cha, số lượng học trò đăng ký học N.E.W. T không nhiều dù thừa biết Phòng chống nghệ thuật hắc ám quan trọng thế nào giữa thời buổi loạn lạc này. Chuông vào tiết còn chưa reng là bốn đứa tụi nó đã dành trước mấy bàn đầu, vô cùng ngóng chờ vị giáo sư mới.

Chú Leopold xuất hiện khi học sinh đã ngồi vào bàn ngay ngắn. Không có bộ đồng phục thần sáng khoác lên người thân hình gầy gò của chú hiện rõ. Chú chỉ cao hơn Giselle và Ive một chút, chưa đến 1m7, đứng cạnh Matt Nol hay nhiều nam sinh năm 6 khác đều như chú lùn.

Xét về ấn tượng ngoại hình thì Steffensen cha hơn hẳn, xét về khí thế chú Leopold cũng trông ôn hòa hơn hẳn.

Vị giáo sư phải đứng trên bục giảng mới cao hơn một chút, lấy ra cuộn giấy da bắt đầu điểm danh. Sau đó chú lại xuống bục, đi một vòng quanh lớp như đang đi tuần tra.

"Tôi tên là Leopold Johnston thần sáng của Bộ Pháp thuật Anh, tôi tin rằng các trò đã biết, và cũng biết rõ lý do tại sao Bộ điều động nhân sự mỗi năm đến Hogwarts giảng dạy các trò. Thôi vào bài luôn, năm 6 trình độ N.E.W. T sẽ trang bị cho các trò đủ khả năng để chống lại các lời nguyền hắc ám xuất phát từ con người."

Cả lớp học thẳng lưng hơn khi từ "con người" được nhấn mạnh.

"Tôi được biết năm ngoái lời nguyền Sectumsempra đã xuất hiện trong khuôn viên trường," thân hình nhỏ gầy bỗng quay ngoắt lại khi vừa bước qua bàn hai thằng song sinh, "Édouard Fernandes phải không?"

"Vâng thưa giáo sư," thằng song sinh không

-có

-sẹo đáp, vẻ mặt hờ hững lười biếng, như thể đang thách thức giáo viên mới rằng "là tôi đ.á.n. h ra Sectumsempra đó, rồi sao?".

"Và trò ý thức được nó là lời nguyền hắc ám sẽ để lại vết thương vĩnh viễn không cách nào chữa lành?"

"Vết thương thầy nói đang nằm trên cổ em nè thưa giáo sư," thằng em Tiene Fernandes kế bên lười nhác đáp. Nó cũng chẳng đau lòng gì về vết sẹo trên cổ mà còn xem đó là bằng chứng cho cái sự thật rằng tụi nó đã xém ếm nguyền được bạn học khi mới 15 tuổi. Giselle không hiểu từ khi nào vết tích đ.á.n. h nhau lại trở thành biểu tượng cho chiến công hiển hách, nhưng rõ ràng cả Fernandes hay tay Lippe mà cô gặp đều tự hào với mấy vết sẹo của mình.

"Đó là vì trò Rogers phản ứng đủ nhanh!" Nol ưỡn n.g.ự. c lên nhưng tiếc là nó ngồi bàn đầu cùng Matt nên mấy đứa khác chỉ có thể nhìn bóng lưng chứ không thấy vẻ mặt tự tin của tóc nâu được. "Nếu không vết sẹo đó không phải nằm trên cần cổ trò rồi."

"Và tụi em đã bị phạt vì điều đó rồi, thưa giáo sư," Eddy Fernandes thách thức.

"Phải," chú nhả ra từ này thật nặng, "May mắn là các trò vẫn còn ngồi trên ghế nhà trường."

"Thật may," tiếng thằng Fernandes mỉa mai phía sau khi chú xoay lưng bước lại về phía bục giảng.

"Có ai biết nếu dùng Sectumsempra ngoài đời thật sẽ phải chịu hình phạt thế nào không?"

Giselle không bất ngờ gì khi cánh tay Ive giơ cao.

"Trò Parsons?"

"Thưa giáo sư, nếu dùng Sectumsempra gây thương tích lên người vô tội..."

"... người vô tội," thằng Fernandes khác nhại theo mỉa mai.

"Tôi xem đó là dấu hiệu hai trò không tán đồng với cách giảng dạy của tôi đó Fernandes, nên các trò có lựa chọn ra khỏi phòng." Ánh mắt sắc bén không kém Steffensen cha của chú quăng tới bàn hai thằng song sinh và cả đám Slytherin chung quanh. "Còn nếu vẫn ngồi lại, tôi nghĩ ông cha của hai trò đã dạy dỗ con cháu mình về cách cư xử khi người khác đang nói rồi phải không?"

Chỉ bằng những lời đó thôi mọi uất ức mà đám nhóc sư tử phải chịu trước sự bạo hành của con rắn chúa Steffensen cha năm ngoái đều tan biến.

"Tiếp đi trò Parsons."

"Vâng thưa giáo sư," Ive càng ngồi thẳng lưng hơn, "Dùng Sectumsempra lên người vô tội sẽ bị phạt từ từ 5 đến 15 năm tùy theo mức độ nghiêm trọng của hành vi, thậm chí chung thân nếu gây ra án mạng. Đây là hình phạt cho lời nguyền hắc ám cao nhất nếu không tính đến ba lời nguyền không thể tha thứ."

"Tốt lắm, +3 cho Ravenclaw. Đó mới là hình phạt thích đáng cho những kẻ xem thường luật lệ, tự ý cho mình có thể giải quyết mọi vấn đề bằng bạo lực vũ trang. Nhưng với các trò, những người bình thường vô tội," giáo sư vẫn nhấn nhá từ "vô tội".

"... Những công dân tin vào một xã hội pháp trị vốn không đáng phải mang vết sẹo vĩnh viễn do Sectumsempra gây ra, dù kẻ thủ ác phải đền tội như thế nào. Không một bản án nào có thể so sánh với việc tước đi một sinh mệnh cả."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!