Đã quá quen với những đêm không ngủ, cô rời giường sớm nhất, tìm đến nhà vệ sinh nữ của phòng sinh hoạt chung. Mấy cái bồn rửa mặt và toilet không khác gì của Muggle là mấy, cô hi vọng chúng đã được ếm bùa chống nghẹt rồi.
Khá bất ngờ là trong nhà vệ sinh nữ có một cái máy bán băng vệ sinh tự động. À không phải máy móc gì, đó là bức tượng một bà phù thủy nhỏ thó, mũi dài khoằm, đội mũ chóp nhọn, cái bức tượng hệt như những bà phù thủy hiểm ác trong truyện tranh của trẻ con Muggle.
Bà cầm một cây đũa phép, bên tay trái mang một cái làn, bên phải là một gốc cây bị chặt đứt, khoét rỗng miệng. À nhớ rồi, trông như mụ phù thủy xấu xa mang theo cái giỏ, đưa trái táo tẩm độc cho Bạch Tuyết.
Nhưng bà phù thủy này không có trái táo nào, khi nữ sinh véo vào cái mũi nhọn của bà ta, trong làn giỏ sẽ hiện ra một cái băng vệ sinh phù thủy, hoặc liệng miếng băng dơ vào trong hốc cây, cây đũa phép bà sẽ quơ một phát làm nó biến mất.
Giselle mới qua 11 tuổi, chưa đón kỳ kinh nguyệt đầu tiên trong đời, cô nghĩ phải đến năm sau, và khi đó sẽ thử xem băng vệ sinh phù thủy khác Muggle chỗ nào.
Học ở Hogwarts không tốn học phí, cái bà phù thủy bán băng vệ sinh cũng không tốn tiền, ai cần thì đến véo mũi của bả là được. Hogwarts chưa bao giờ thiếu kinh phí, rất nhiều nhà hảo tâm quyên góp cho trường, rồi kinh phí rót xuống từ Bộ Pháp thuật nữa.
Không biết chừng tụi nhà Slytherin tài trợ nhiều nhất, những dòng họ phù thủy lâu đời đến nay nếu không tuyệt diệt thì đều sở hữu khối tài sản kếch xù.
Có khi mình nhà Độc dược Dietrichson quyên tặng thôi cũng đủ rồi...
Cô rửa mặt rồi thay đồng phục, áo sơ mi dài tay bên trong, rồi áo thun tròng cổ mà trường để ở giường tối qua, rồi khoác áo chùng dài đã mua. Ngắm một vòng ở cái gương chân dựa đặt ngay cửa vào phòng vệ sinh, 11 tuổi còn bé quá...
"Đủ rồi, đỏm dáng thế đủ rồi!"
Cái gương kêu lên, giọng nữ cao, nó vừa kêu vừa rung lắc khỏi mặt đất. Giselle bỏ chạy khỏi nhà vệ sinh...
Amy và Linda chỉ mới chồm dậy, tụi trẻ nít có thể ngủ say sưa sau khi chiến đấu với một con rồng, cô thầm hâm mộ.
Ngủ đối với Giselle đã là đồ xa xỉ, cô đã từ bỏ trong nỗ lực lôi kéo giấc ngủ quay lại với mình, để mặc cho nó tự nhiên đến, thi thoảng vào buổi sáng, có khi buổi chiều, có khi 2 3 đêm trắng mới có một giấc yên bình.
Nhưng thôi kệ, mất ngủ không g.i.ế. c c.h.ế. t người ta được, ít nhất là với cô, 11 năm qua vẫn phát triển bình thường đấy thôi.
Giselle không muốn giao tiếp nhiều với hai cô nhóc, cô trèo khỏi phòng sinh hoạt chung tìm đường đến Đại Sảnh Đường ăn sáng. Nhưng mới nhớ ra là mình không biết đường, nên hỏi ai bây giờ, hỏi mấy bức tranh được không ta? Hay mấy con ma?
Mà khoan, chúng có chỉ đúng đường không đã...
Thôi kệ cứ đi tiếp đi, gặp ai rồi hỏi thử. Mới 7h sáng, mấy hành lang vắng tanh vọng tiếng bước chân của cô, đã rẽ qua ba cái hành lang rồi vẫn không thấy bóng người hay ma nào, chỉ có tiếng khò khò của mấy bức tranh.
Giselle hơi hối hận, nãy nên ngồi ở phòng sinh hoạt chung đợi thêm chút nữa, có thể xin đi cùng với những người khác.
Rẽ qua góc hành lang thứ tư, đến một cái cầu thang mới vừa từ đâu di chuyển đến, thì cô gặp hai chị nhà Hufflepuff, họ vui vẻ dẫn cô đi cùng đến sảnh đường.
Hơi tiếc là mình không có đồng hồ bên người, chỉ một số vị trí nhất định trong trường mới có đồng hồ thôi, cô sợ lỡ thời gian.
Cảm ơn hai chị năm tư nhà Hufflepuff, Giselle ngồi vào bàn Gryffindor, mới lác đác vài người tới, d.a. o nĩa trống không trên bàn.
Ăn sáng lúc 8h, vậy là cô sẽ có khoảng 3 tiếng riêng nếu 5h rời giường, có vẻ khá ổn.
"Cậu đến sớm thế."
"À ờ, chào Matthew, chào Noland, mình sợ lạc bị trễ nên dậy sớm chút."
"Gọi mình Matt đi," tóc đen đeo kính đáp, cậu ngồi xuống bên cạnh cô, "Nol,
"nhóc tóc nâu không tình nguyện lắm nhưng cũng nói theo, ngồi xuống bên kia của Matt. Chắc cậu vẫn còn nhớ vụ cô đã không đứng lên chiến đấu cùng tụi nó lúc trên tàu."À ờ Selly,
"cô cũng không tình nguyện, nhưng người ta đã cho mình gọi tên thân mật rồi thì mình cũng nên cho lại. Tôi không muốn thân mật gì với hai cậu đâu, tránh xa tôi ra được không, xem tôi như không tồn tại được không."Tụi mình cũng bị lạc tới tận đẩu tận đâu, bị con ma Peeves chỉ bậy, phải tới khi gặp được một anh năm ba Ravenclaw chỉ cho thì mới biết đường tới đây," Matt nói.
"Quỷ tha ma bắt con ma đó, biết tụi mình năm nhất mà cũng không tha," Nol quạu.
"Vậy là chú em còn đỡ đó, ngay đêm phân loại của tụi anh, cả đám bị Peeves đổ mấy xô đá lạnh ngắt vô đầu nữa kìa..." Mấy anh chị năm 3 Gryffindor tới ngồi, cô không muốn nhớ tên nhớ mặt nữa, nhức đầu quá.
"Ờ con ma đó không sợ gì đâu, chắc sợ mỗi hai cô hiệu trưởng hiệu phó thôi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!