Về đến nhà Gibson đã là 28/8, ba má và anh Hai thi nhau xoay vòng Giselle một lượt để xem cô con gái nhỏ có sứt mẻ miếng nào không. Tính ra cũng gần 9 tháng kể từ khi cô về nhà nghỉ lễ Giáng Sinh, rồi chuẩn bị 1/9 phải quay lại trường nữa.
Quây quần với gia đình đến tối khuya Giselle mới trở về phòng mình, trong phòng đã ùn lên 2 đống giấy là mấy tờ báo Phù Thủy Thường Nhật và The New York Ghost đều đặn giao đến suốt mùa hè qua.
Còn trên bàn là hàng tá thư từ cùng mấy gói hàng to nhỏ từ sách vở dụng cụ năm học mới đặt hàng qua bưu cú, những bộ áo chùng mới nhờ Ive mua giúp, nguyên liệu độc dược, bút viết văn phòng phẩm.
Nhìn thế này cũng đủ biết Tèo đã làm việc chăm chỉ như thế nào suốt 2 tháng hè không có cô chủ ở nhà.
"Tèo giỏi quá ta!" Con cú rù rù rúc rúc tỏ lòng thương nhớ, đôi mắt màu vàng linh động nhìn cô bắt đầu tất bật soạn đồ.
Đầu tiên là đọc thư.
Những mối liên hệ thường xuyên của Giselle đều được báo về chuyến du học hè nên đều tạm ngưng thư từ trong 2 tháng qua.
Thật ra gửi thư đến Ả Rập cũng không vấn đề gì, nhưng một là giữa 2 quốc gia xa xôi nên sẽ lâu hơn, hai là Giselle lo lắng về chuyến đi nên không muốn bị thư từ phân tâm nữa, nên chỉ gửi vài bức báo bình an cho ông bà Gibson thôi.
Ấy vậy mà trên bàn vẫn có đến mấy bức thư.
Bức đầu tiên là Matt gửi vài tấm ảnh chụp bọn nhỏ ăn sinh nhật ở nhà Greenwood, hình chụp Matt Nol Ive và con ch. ó Milo cười tươi rói, mặt Nol còn dính mấy vết socola mà nó không hay nữa.
Bức thư thứ hai là mấy tấm ảnh Nol gửi khoe chuyến đi Áo của gia đình nó hồi tháng 8, hình như là để dự đám cưới của một bà con phù thủy.
Giờ Giselle mới biết cậu nhóc là con một, ba má và người cô luật sư đều là phù thủy.
Cậu nhóc còn viết vài dòng than thở ở Áo chẳng có cảnh quan gì đặc sắc, không có trường học danh tiếng như Hogwarts hay Beauxbatons đã đành, khu phố mua sắm của phù thủy bản địa cũng bé tí chẳng thể nào so bì được với Hẻm Xéo ở London.
Nên cậu nhóc mua tặng mỗi đứa bạn một cái đèn cầy phát hiện Ma cà rồng mà phù thủy địa phương đã sử dụng từ hàng mấy thế kỷ.
Cây đèn cầy thì Giselle thấy nó không khác gì mấy loại đèn cầy Muggle, chỉ có điều dùng từ bật lửa, que diêm đến các loại bùa thắp sáng thông thường lên nó đều vô dụng.
Thế là Giselle lại dành tận 1 phút để nghĩ xem có nên đem cây đèn cầy này vô trường không. Ở Hogwarts làm gì có con Ma cà rồng nào, đem vô chỉ tốn thêm chỗ trong vali. Còn để lại ở nhà, khi nó sáng lên thì đâu có mình bên cạnh?
Thôi chốt đem theo đi.
Mấy bức nữa là Ryu
-chan gửi, toàn là kèm những lá hoa trà và các gói trà, lá bạch tiễn mà cậu hái trong rừng. Không quên nhắc Giselle khi nào về nhớ viết thư kể về chuyến du ngoạn Ả Rập cho cậu nghe.
À trà, phải rồi mình còn chưa nghiên cứu cái ấm trà mua hôm nọ nữa. Giselle bỏ mấy bức thư sang một bên, bắt tay dỡ vali từ Ả Rập về.
Ở trên hết là mấy tấm ảnh chụp, chụp cùng cả đoàn gần 20 người khi lần đầu tiên gặp lạc đà trên sa mạc, hình chụp cùng đoàn Hogwarts, chụp trước lâu đài Wubār...
Có 2 tấm Giselle thích nhất, một tấm là chụp cô đang ngồi trên thảm bay bay cùng Eda Isla trên đường đi đến ốc đảo Sihria, màn đêm sa mạc sao trời vẽ nên bức tranh huyền bí mộng ảo.
Còn bức thứ 2 là chụp mỗi một mình cô đang mặc bộ lễ phục được may đo đẹp đẽ của các nữ phù thủy Ả Rập trong đêm tiệc tẩy trần. Chợt nghĩ nếu đưa tóc bạch kim xem tấm này không biết cậu sẽ phản ứng thế nào nhỉ.
Xếp hết tất cả các hình vào cuốn album mà Harris tặng mấy năm trước, chắc cô phải mua một cuốn album khác nữa quá. Rồi lại phân loại quần áo, mãi một lúc sau khi Tèo rù rù vỗ cánh bay ra ngoài chơi, cô mới mò đến hai cái ấm trà.
Một cái bình thường Giselle định gửi tặng Ryu
-chan vì những người quen của mình chắc chỉ có mỗi cậu ấy thích uống trà. Còn cái ấm hoa sen bé tí cô lấy tay gõ thử vài cái, chẳng có chuyện gì xảy ra.
Thấy mình ngáo thật, ở lâu đài Wubār đã lấy ra săm soi mấy bận rồi cũng có thấy gì đâu. Có khi Muezza gõ chơi chơi thôi chắc gì cái ấm có gì huyền bí chứ. Thôi để pha trà mà Ryu
-chan gửi cũng được.
Giselle đặt cái ấm lên bàn, tiếp tục đọc thư.
Chỉ còn 2 bức, một bức là chú Chong mới gửi ngày 25/8 đây thôi, chỉ có một câu vô cùng vui vẻ:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!