Chương 11: Câu chuyện trên bàn ăn

"Hình như trên tàu em cãi nhau với Steffensen à Matthew? Nãy chị Oda có kể." Chị gái tóc vàng hình như nữ huynh trưởng hồi chiều đang ngồi khúc đầu dãy nhà Gryffindor.

"Nó chọc em trước," tóc đen nói cộc lốc.

"Thằng Steffensen đáng bị đánh như vậy, đáng đời nó! Em mà biết làm phép như Matt rồi em cũng quăng mấy bùa vô nó," bên cạnh liến thoắng.

"Ồ nãy em dùng bùa gì vậy? Anh nghe mấy đứa bảo là Depulse? Nói xạo cũng phải có lý chút chớ, năm 4 mới học mà."

Một đám Gryffindor cũng dỏng tai nghe, con ma Gryffindor cũng vậy, con ma này không mất đầu, nhưng cũng phục sức hiệp sĩ thời trung cổ, thanh gươm treo bên mình. 

"Không phải Depulse, là Flipendo thôi, nhưng nhiêu đó cũng đủ làm thằng Steffensen lăn lông lốc rồi,

"nhóc Rogers được dịp khoe khoang. Một đám sáng mắt lên đầy xuýt xoa, ui chà."Zorander, Atlantes Zorander," nhóc cùng đi Hẻm Xéo với cô bước lên, nó là người cuối cùng, vẻ mặt sợ sệt. "Hufflepuff.

"Cuộn giấy da tự động cuộn lại và bay sà xuống bàn giáo viên, còn giáo sư Conner thì dẹp cái ghế với cái Nón Phân loại đi. Rồi vị giáo sư già ngồi chính giữa bàn giáo viên đứng dậy, chĩa cây đũa phép vào phần cổ dưới tai:"Chào mừng các con bước vào niên học mới ở Hogwarts.

"Tiếng bà giáo già vang vọng khắp đại sảnh, vang bên tai mỗi đứa học trò. Hẳn là bùa khuếch đại âm thanh, cô nghĩ, mình chưa tập bùa đó."Trước khi vào tiệc, ta có đôi lời nhắc nhở học sinh năm nhất rằng, khu rừng cạnh trường là rừng cấm, và nếu người ta đã đặt tên như vậy thì nó có nghĩa là CẤM!"

Từ cấm vọng trong lỗ tai cô, chắc hẳn bà phải xử nhiều đứa lẻn vô rừng trái phép lắm rồi.

"Học sinh không được phép dùng phép thuật ngoài lớp học và các phòng tự học tự thực hành, cũng như trong hành lang. Thôi hết rồi, chúc các con ăn uống no say."

Bà giáo già ngồi xuống, cô mừng vì bài phát biểu khai giảng ngắn gọn quá, đúng là phong cách phương tây, chứ như kiếp trước của cô thì ôi thôi.

Tiếng d.a. o nĩa bắt đầu chạm nhau lanh cách, nhìn lại, trước mặt đã bày toàn đồ ăn và đồ uống, như ma thuật phù phép ra.

À mình đang học trường phép thuật mà, ngáo thật. 

Nhưng đồ ăn hơi bị nhiều quá, cô nghĩ khi múc cho mình mấy muỗng súp bong bóng cá, mùi có vẻ thơm, bao tử vẫn còn đau lắm, mình cần ăn nhẹ trước. Nếu ăn không hết thì đồ ăn phải xử như thế nào nhỉ, có thể làm đồ ăn biến mất được không ta? Biến ra đồ ăn là một trong năm ngoại lệ của luật biến hình.

Nhưng còn làm biến mất đồ ăn thì sao? Không có thấy nhắc đến chủ đề này trong số sách mình mua, có phải là kiến thức nâng cao hơn không.

À hiệu trưởng bảo có phòng tự học, phòng tự thực hành...

Cô ăn tiếp bánh mì Yorkshire, nhiều vị mứt quá nên chọn cái nào đây, cô nhớ tới kem 99 vị, kẹo đủ vị, mứt này có phải cũng giống vậy không?

"Nó là mứt dâu rừng đó, ngon lắm.

"Matthew đưa cô cái hộp mứt, trước mặt cậu cũng đầy ắp thức ăn, thật sai lầm khi nghĩ bọn nhóc này ăn uống biết chừng mực mà. Ôi chúng là trẻ con, mình mới là lỗi sai ở đây đó chớ,"Ồ cảm ơn."

"Cậu ăn ít nhỉ, nè ăn thêm thịt cừu xông khói đi, đỉnh của chóp đấy," cậu định xắc miếng thịt trên cái dĩa to tổ chảng trước mặt.

"Thôi, mình không thích ăn thịt cừu,

"cô không muốn ăn nhiều thịt, đồ ăn Anh chán quá, rồi cô lấy vài miếng xúc xích, thịt cắt lát xông khói và khoai tây nghiền. Đáng mừng là mấy món ăn chính của phù thủy cũng không khác dân bình thường mấy, chứ đồ ăn mà cũng đủ vị như mấy món kẹo vặt chắc cô phải uống sữa cầm hơi quá."Ê ăn cá nướng sông York không Matt?" chừng như Rogers muốn ăn hết tất cả các món ăn trên bàn. "Mình không, nhiều lắm rồi."

Bụng đã đỡ đau, cô cũng hết muốn ăn nữa rồi, lấy vài miếng fish and chips vậy, món ăn ngán ngẩm đến tận cổ, nhưng dễ ăn, thôi kệ đi, ăn uống chẳng để làm gì.

"Trò gốc Muggle hả?" con ma Gryffindor cuối cùng cũng hỏi đến cô. Nghe loáng thoáng khi nãy bảo tên ổng là Hiệp sĩ Christian. "Đúng ạ,

"cô đáp. Cô không thích mấy con ma, không muốn nhìn chúng."Năm nay ít gốc Muggle quá, mấy năm gần đây rồi, kiểu này có mà tuyệt diệt hết...

"con ma lắc đầu bay đi, cô muốn mắc nghẹn miếng khoai tây. Rồi mắc gì ít Muggle là tuyệt diệt? Mà cái gì tuyệt diệt? Mà ma còn tuyệt với diệt cái gì?"Hehe em kệ ổng đi, ông c.h.ế. t vì cứu một cái thành sắp diệt vong trước bệnh dịch của một con Ma cà rồng (Vampire) á, nên ổng suốt ngày diệt với vong." Cậu anh song sinh Eli Pirie vừa ăn vừa nói. 

Đám lính mới miệng cười méo xệch.

Cô quyết định ăn thêm món súp kem bí đỏ để nuốt trôi xuống con ma cà rồng, khá ngon nhỉ, nãy giờ súp món nào cũng ngon, nên thêm vào wishlist nhỉ.

Không biết ai là đầu bếp của Hogwarts, trong truyện là mấy con gia tinh nhưng thế giới của mình thì biết đâu chừng, mình chỉ mới gặp một con gia tinh thôi, là con đi theo tóc bạch kim...

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!