Có mấy sĩ quan của Ngân Bắc Đẩu hợp lực khai hỏa, sau một tiếng nổ, con rết khổng lồ phun ra máu và ngã xuống, làm nứt một tảng đá lớn, bùi bay đầy trời.
Bầu không khí trở nên nghiêm trọng.
Mấy cỗ máy vừa mới ngã xuống lại bị điều khiển đứng lên, mọi người còn đang kinh hãi, hoảng loạn thảo luận.
Vài trung sĩ Ngân Bắc Đẩu từ hiện tượng tinh thể tản ra xác nhận con rết lớn kia đã chết, trong đó một người hốt hoảng nói: "Trung tá rõ ràng là không có khả năng mà, nơi này là khu an toàn, cách pháo đài chỉ có ——"
"Câm miệng, ngươi không thấy sao? Rõ ràng pháo đài đã xảy ra chuyện." Trung tá Louis sắc mặt xanh mét, "Hiện tại vẫn chưa liên lạc được, kêu các tân binh áp dụng trận hình phòng ngự, luôn đề cao cảnh giác."
Trong cơ giáp, Khương Kiến Minh thở phào nhẹ nhõm, dựa lưng vào ghế lái điều khiển xoa xoa giữa mày.
Địa ngục Viễn Tinh Tế.
Mấy phút trước cậu mới lải nhải với Đường Trấn không thể sơ ý, bất quá đây cũng quá đáng sợ rồi......
Bên cạnh có một cơ giáp tới gần, Cao Long đã sớm thu hồi Tinh Cốt, ngửa đầu nhìn thi thể con rết trắng, "Xì! Cái thứ này cũng lợi hại đó, có thể làm cho tinh thể giao động truyền đến nơi này, xem ra sẽ sớm ngưng tụ trở thành thật tinh."
"Thật tinh?" Khương Kiến Minh hơi giật mình, cậu ngồi thẳng dậy, ánh mắt lại rơi vào xác con rết khổng lồ, bỗng nhiên ngưng lại ——
Bây giờ cậu mới muộn màng nhận ra có vô số gai tinh thể xuyên qua người con rết.
Thời điểm con quái vật này từ dưới đất chui ra, vốn dĩ đã trọng thương.
Những cụm gai đó như bụi gai sinh trưởng từ trong máu, bên trong pha lê xuất hiện ánh vàng.
Giống như dung nham đỏ di chuyển giữa sông vàng, đẹp đến loá mắt nhưng lại có nguy cơ tiềm tàng.
Đây là "Thật tinh"......! Nó vốn dĩ là những hạt tinh thể ban đầu vô hình di chuyển trong khí quyển sau đó gặp nhiễu loạn của ngoại lực mà chuyển sang trạng thái kết tinh lại với nhau.
Tinh Cốt của Tân nhân loại, kỳ thật là một dạng tự chủ, có thể khống chế được của hạt tinh thể.
Chẳng qua "Tinh thể" hình thành từ tự nhiên thì không màu, không dạng; mà hạt tinh thể do con người thao túng thì có màu sắc và hoa văn khác nhau.
"......" Đáy mắt Khương Kiến Minh dần dần lộ ra một chút kinh ngạc, yên lặng nhìn chằm chằm vào "Thật tinh" màu đỏ vàng trên xác chết của sinh vật ngoài hành tinh.
Cậu nắm chặt côn tay, dùng sức đến nỗi khớp xương cũng biến trắng: "Sao có thể......"
Tạch! Khương Kiến Minh chuyển chế độ thao túng cơ giáp sang tự động, ngón tay anh đặt trên đường viền cổ áo và nhanh chóng rút ra một sợi dây chuyền đeo bên cạnh da.
Ở dưới vòng cổ có đep một chiếc nhẫn.
Là một chiếc nhẫn màu vàng kim, cũng phát sáng dưới ánh sáng.
Chỉ là xác chết sinh vật ngoài hình tinh toả ra hơi thở quá thô bạo, mà chiếc nhẫn trong tay Khương Kiến Minh lại quá nhỏ bé, giốngnhư một cành hoa hồng quấn quanh ngón áp út của người yêu.
Trừ cái này ra......! Quả thực giống nhau như đúc.
"Seth," thanh âm Khương Kiến Minh khàn khàn, mang theo chút run rẩy rất khó phát hiện "Vì cái gì......! Tinh Cốt của Ryan sẽ......"
〈......〉
SethHenry im lặng một cách khác thường trong giây lát rồi nói:
〈 Chủnhân, muốn kiểm tra độ xứng đôi giữa Thật tinh và Tinh Cốt, cần phải xem xét số liệu màu sắc, hướng di chuyển của hoa văn, cùng với các hoạt tính của hạt tinh thể có nhất trí hay không, đây là một quá trình vô cùng phức tạp gâu gâu......! Ngài không thể chỉ dựa vào quan sát bằng mắt thường liền đưa ra kết luận đó là Thật tinh do Tinh Cốt của chủ nhân cũ ngưng tụ ra gâu gâu 〉
"......" Khương Kiến Minh hít sâu một hơi, nhắm lại mắt.
Giây tiếp theo, Khương Kiến Minh mở khoang điều khiển, từ trong cơ giáp thò người ra, thần sắc cùng giọng nói dị thường lạnh lùng, "Là người, khi cao cấp Tinh Cốt được phóng ra có thể làm cho trong nháy mắt ngưng tụ thành Thật tinh......! Người vừa mới nãy chiến đầu với sinh vật này là một Tân tinh nhân vô cùng cường đại."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!