Chương 38: Trôi Qua

Đêm khuya đột nhiên đổ mưa, gió lớn gào thét, trận mưa rào mùa hè đến dữ dội và vội vã, mãi đến sáng hôm sau cũng không có dấu hiệu tạnh, hoặc có lẽ sẽ kéo dài mấy ngày, không ai biết được.

Tang lễ của Phùng Vận Tuyết được cử hành trong cơn mưa rào, trong nhà có rất nhiều người mà Bạch Du không quen biết, nhưng cũng có những người cậu quen thuộc, ví dụ như, Kiều Phàm Ninh.

Đã lâu cậu không gặp Omega xinh đẹp này, vì trời mưa, nhiệt độ có giảm đi một chút, Omega mặc một chiếc áo khoác đen dài vừa phải, là kiểu mà Bạch Du chưa từng thấy, làm nổi bật cả người cậu ta trắng nõn và tinh xảo, cậu ta đứng bên cạnh Kỷ Ương Nam cũng mặc áo khoác đen, mắt đỏ hoe, như thể đang thay Alpha gánh vác một nửa nỗi đau.

Bạch Du lúc nào cũng không thể chấp nhận được cảnh tượng như vậy, cậu trốn vào trong bếp, hôm nay dậy sớm, bụng hơi đói, cậu muốn ăn chút gì đó.....

Bầu trời bên ngoài u ám dày đặc, thỉnh thoảng có tiếng sấm, mưa rào như trút nước, làm ướt đẫm mặt đất.

"Anh vẫn ổn chứ?"

Kiều Phàm Ninh thực ra không giỏi an ủi người khác, nhưng cậu ta vẫn muốn đến gần Kỷ Ương Nam hơn một chút, "Nếu có gì cần em giúp, anh cứ nói với em."

Khuôn mặt của Kỷ Ương Nam như cơn mưa lớn lạnh lẽo ngoài kia, anh nói: "Tôi có gì cần giúp được."

"Em chỉ nói với anh thôi, biết anh tâm trạng không tốt, không muốn anh quá đau lòng." Kiều Phàm Ninh nhăn mặt: "Nhưng em biết, người thân qua đời, sao có thể không đau lòng được."

Cậu ta để ý đến lớp băng gạc quấn trên cổ Kỷ Ương Nam, yết hầu nhô cao vì nói chuyện mà lăn lên lăn xuống, cậu ta nhìn đến say mê, đồng thời ngửi thấy một mùi máu tanh, lo lắng nói: "Sao lại bị thương rồi?"

Cậu ta vừa nói vừa đưa tay muốn chạm vào vết thương của Alpha, nhưng lại đúng ở vị trí riêng tư như tuyến thể, liền dùng đầu ngón tay rất nhẹ nhàng sờ lên mép băng gạc, máu dính dính bám trên đầu ngón tay.

"Anh chảy máu rồi, có đau không? Là bị thương trong quân đội sao?"

Kỷ Ương Nam nhíu mày lấy tay cậu ta ra, "Đừng chạm vào tôi."

Kiều Phàm Ninh không để ý đến sự kháng cự của anh, rút tay về nói: "Cái này của anh trông có vẻ nghiêm trọng, không đến bệnh viện xử lý một chút sao?"

"Không cần, cậu cách xa tôi ra một chút."

Kiều Phàm Ninh lắc đầu nói: "Em không chịu."

Có lẽ là vì tuyến thể bị thương, cho nên khứu giác của anh lúc này khá chậm chạp, không ngửi thấy pheromone thoang thoảng trên người Omega.

Một buổi tang lễ được tổ chức trang nghiêm và yên tĩnh.

"Đúng rồi, em muốn nói với anh một chuyện." Kiều Phàm Ninh lại đứng bên cạnh anh, hai người vai kề vai, Kiều Phàm Ninh hạ thấp giọng ghé sát vào tai Kỷ Ương Nam nói: "Chú Kỷ hình như đã nhận ra anh đang điều tra ông ấy, em cũng không chắc lắm, tóm lại anh cẩn thận một chút."

Kỷ Ương Nam cụp mắt, hàng mi đen rậm che giấu mọi suy nghĩ của anh, anh khẽ ngẩng mắt lên, nhìn về phía Kiều Phàm Ninh, "Cậu biết từ đâu?"

Kiều Phàm Ninh nói: "Ba em gần đây kỳ lạ lắm, tuần trước chú Kỷ đến một chuyến, sau khi đi, ba em đã lấy đi chiếc hộp bảo hiểm đựng con dấu và chìa khóa của ông ấy, thứ này bao nhiêu năm nay chưa từng đổi chỗ, em không biết ông ấy đặt ở đâu nữa, nhưng em sẽ để ý nhiều hơn."

"Không cần, bản thân cậu chú ý một chút."

Nghe thấy lời này, Kiều Phàm Ninh không kìm được mà vui mừng, "Em cũng không có chuyện gì, em muốn giúp anh mà, ba em đối với em không đề phòng cao như vậy, em đoán ông ấy làm như vậy có khả năng là để đề phòng Kiều Diên, mục đích chú Kỷ đến nhà em không rõ, nhưng tóm lại cẩn thận một chút là không sai, còn có..."

Cậu ta muốn hỏi Kỷ Ương Nam có biết chuyện hôn sự với mình không, nhưng trong lòng biết rõ nói chuyện này trong tang lễ của mẹ đối phương rất đường đột, cho nên vẫn nhịn xuống, từ chỗ ba mình nhận được tin, chuyện cậu ta và Kỷ Ương Nam đính hôn chắc như đinh đóng cột, nhưng cậu ta không chắc, vì Kỷ Ương Nam không phải là Alpha ngoan ngoãn nghe lời.

Nhưng không sao, cậu ta luôn bằng lòng chờ đợi.....

Bạch Du nôn trong bếp, tay còn cầm quả trứng luộc buổi sáng, cậu chỉ cảm thấy hơi tanh, ăn không nổi, trong đầu luôn hiện lên những lời mà Kỷ Đình Vọng nói tối hôm đó và Kiều Phàm Ninh vừa mới đứng vô cùng thân mật với Kỷ Ương Nam.

Những lời đó cậu không phải lần đầu tiên nghe, An Minh Giang cũng đã nói với cậu, họ đều nói Omega của Kỷ Ương Nam là Kiều Phàm Ninh, không biết có phải vì nghe nhiều quá không, cho nên chính mình cũng nghĩ như vậy, luôn sẽ suy nghĩ lung tung.

Cậu sẽ nghĩ sau này Kiều Phàm Ninh kết hôn với Alpha, sau đó dọn vào ngôi nhà này, cậu ta cũng sẽ mang thai, sau đó trong ánh mắt mong đợi của mọi người sinh ra một đứa trẻ.

Họ mới là một đôi xứng đôi, trời sinh một cặp.

Vậy còn mình thì sao? Trong bụng cậu đã có một em bé, cậu phải làm sao đây?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!