Bóng của Bạch Du phản chiếu trên mặt đất hồi lâu không cử động, cậu nắm chặt tay, móng tay gần như c*m v** da thịt, pheromone mạnh mẽ nồng nặc của Alpha k*ch th*ch đến mức cổ họng cậu khô khốc không thể phát ra tiếng, cậu gần như bị pheromone ép buộc mà c** q**n áo.
Thân hình mảnh mai thon dài lộ ra dưới ánh đèn màu ấm, nhiệt độ trong phòng rõ ràng không lạnh, nhưng da thịt sau khi tiếp xúc với không khí vẫn khiến cậu không khỏi run rẩy.
Cảm giác bị ánh mắt lăng trì đè nén này gần như khiến Bạch Du không thở nổi, cậu vòng hai tay trước ngực, dùng cánh tay mát lạnh che lấy mình, cậu xấu hổ cúi đầu, giọng nói run rẩy gọi:
"Thiếu gia..."
Kỷ Ương Nam đứng thẳng, trong tay là chiếc thắt lưng vừa mới tháo xuống, rất giống như đang trừng phạt cấp dưới phạm sai lầm trong quân đội, anh lạnh lùng đứng nhìn Bạch Du cởi bỏ bộ quần áo vốn đã mỏng manh, thân hình gầy gò của Omega dưới mắt anh theo ánh sáng mà khẽ run rẩy, trên khuôn mặt trắng nõn là sắc hồng ửng lên vì không chịu nổi.
"Quần."
Môi Bạch Du sắp bị cậu cắn nát, cậu cúi gằm đầu, ngón tay đặt trên cạp quần do dự không động, tiếng hít thở của Kỷ Ương Nam trong phòng ngủ yên tĩnh được khuếch đại vô tận, xâm chiếm từng lỗ chân lông trên da cậu, cậu nhắm mắt, nước mắt làm ướt khóe mắt, kéo mở sợi dây thun phía trước, ống quần rộng thùng thình lập tức rơi xuống, chất đống dưới chân, để lộ ra đôi chân thẳng tắp trắng nõn.
Cậu rất căng thẳng, nhưng nhiều hơn là sợ hãi, đến mức hai chân vô tình khép chặt.
Cảm giác ngột ngạt này khiến Bạch Du nhớ tới lúc nhỏ ở trường giáo dưỡng, cậu vì không thuộc giáo quy mà bị phạt, huấn luyện viên bảo cậu vén ống quần lên, cậu đứng trong lớp học trước mặt tất cả các Omega, bị roi da quất vào bắp chân, cậu thực ra đã quên đi cơn đau đó, chỉ mơ hồ nhớ lại ngày hôm đó làn da lành lặn bị đánh đến rách da chảy máu, trên đường về nhà đi không nổi, cậu liền ngồi nghỉ, chất liệu vải quần thô ráp cọ vào vết thương, cậu toát mồ hôi lạnh.
Bạch Du đang chìm đắm trong ký ức đau khổ nào đó bị người ta giữ cằm ngẩng đầu lên, đôi mắt ướt át đỏ hoe đối diện với khuôn mặt không che giấu được sự tức giận của Kỷ Ương Nam.
Giọng Alpha lạnh lùng: "Tôi thậm chí còn chưa thực sự trừng phạt cậu, cậu đã khóc rồi?"
"Không có." Bạch Du cố nén tiếng nấc: "Không khóc, xin lỗi anh..."
Kỷ Ương Nam không muốn nhìn thấy nước mắt của cậu, giữ lấy vai cậu quay người lại, dùng thắt lưng trói chặt hai tay của Bạch Du.
"Thiếu gia." Bạch Du bị dọa sợ, giãy giụa khỏi sự trói buộc, cổ tay lập tức bị mài đỏ, "Không, đừng như vậy."
Kỷ Ương Nam không muốn thương xót cậu, anh biết sau khi ngửi thấy mùi của Kiều Diên trên người Bạch Du, anh đã có hơi kích động, tuyến thể của anh đang bồn chồn, đập loạn xạ khiến anh phiền lòng, anh đè Bạch Du xuống giường, cơ thể của Omega chìm trong chiếc giường mềm mại, hai tay bị thắt lưng trói sau lưng, cứ thế nằm sấp.
Anh cởi quân phục, tách chân ra ngồi lên hai bên hông của Bạch Du, Omega khó khăn quay mặt lại, hàng mi ướt đẫm làm mờ tầm nhìn, c** nh* giọng cầu xin: "Thiếu gia, thả em ra được không anh?"
Ngón tay của Kỷ Ương Nam luồn qua giữa thắt lưng, giữ lấy, sau đó nhấc lên, Bạch Du để giảm bớt áp lực bị trói, chỉ có thể buộc phải cong người lên, nước mắt lặng lẽ làm ướt đẫm gò má.
"Anh Ương Nam..."
Kỷ Ương Nam không nghe thấy tiếng gọi của cậu, anh xé toạc tấm vải che duy nhất trên người Bạch Du.
"Cậu lặp lại cho tôi điều thứ 5 của giáo quy một lần nữa."
"Không chỉ một điều này, tất cả đều phải đọc thuộc cho tôi nghe."
"Một chữ cũng không được sai."
"Bạch Du, nghe thấy không?"
Omega không rõ chức trách và thân phận của mình nên được dạy dỗ cho tốt, đặc biệt là Bạch Du.
Bạch Du lúc nào cũng nói mình nghe lời, nhưng rất nhiều lúc cứ chọc anh tức giận, chép rất nhiều lần giáo quy Omega, ngoài điều thứ nhất, những điều còn lại cũng luôn cố ý hoặc vô ý vi phạm.
Khó chịu vô cùng.
(...)
Đau quá.
Suy nghĩ của Bạch Du bay đi, đêm nay chỉ để lại cho cậu nỗi đau, sự tan vỡ và không chịu nổi.
Cậu thậm chí từ đầu đến cuối không nhìn thấy mặt Kỷ Ương Nam, càng đừng nói đến một cái ôm và nụ hôn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!