Trở về Cửu Long Thương, Hứa Tình Thâm bước xuống xe. Lão Bạch từ trong sân đi ra, "Tưởng tiên sinh, Hứa tiểu thư."
Khoé miệng Hứa Tình Thâm khẽ cong lên, như được tắm trong gió xuân, "chào anh."
Lão Bạch có chút giật mình ngơ ngác, mở to mắt nhìn Hứa Tình Thâm bước vào. Anh ta đi tới nói với Tưởng Viễn Chu, "hôm nay Hứa tiểu thư dường như có chút không giống như bình thường."
"đối xử với anh nhiệt tình hơn, cảm thấy không quen à ?"
"hình như cũng có chút ý này."
Tưởng Viễn Chu không hề nể nang mà cười khẽ, "anh thật đáng khinh."
Lão Bạch xoa xoa mũi bước theo về phía trước, "hôm nay Vạn tiểu thư lại gọi điện thoại tới."
Người đàn ông rảo bước đôi chân thon dài đi vào trong nhà. Bước sang năm mới rồi nhưng tiết trời vẫn chưa trở nên ấm áp, trên đường đi còn loang lổ lớp tuyết đọng, cái lạnh xuyên qua lòng bàn chân truyền vào tận bên trong, "cũng chỉ có anh là còn để ý tới cô ta."
"cô ấy gọi tới điện thoại bàn trong nhà."
"lại chuyện gì nữa ?"
"còn không phải vì chuyện khoá thẻ sao ?"
Tưởng Viễn Chu bước lên bậc thềm, dừng lại trước cây cột bằng cẩm thạch trắng có chạm khắc hoa văn, "bây giờ cô ta đã là người của Phương Thịnh rồi. Lại nói tiền của tôi, đâu phải ai muốn xài cũng có thể xài chứ."
"còn không phải là do trước giờ đã nuôi thành thành thói quen rồi sao."
"thói quen này không tốt, thật sự nên sửa đổi lại đi."Tưởng Viễn Chu nói xong, bước thẳng vào trong nhà.
Đi tới phòng ngủ chính, Hứa Tình Thâm đang ôm laptop rúc ở trong ghế sa lon. Tưởng Viễn Chu cởi áo khoác ra bước tới, ánh mắt lướt qua tin tức cho thuê nhà ở trên màn hình laptop.
"đang làm gì vậy ?"
"tìm nhà ở."Hứa Tình Thâm cũng không thèm ngẩng đầu lên.
"cho em à ?"
"đúng vậy, "Hứa Tình Thâm kéo trang web tìm nhà cho thuê xuống, "bây giờ vẫn chưa gom đủ tiền, chờ thêm mấy ngày có lương so ra cũng không chênh lệch là mấy. Tôi định thuê trước một căn nhà đơn, tiền thuê nhà cứ chia đều ra, gánh nặng cũng không đến nỗi nào."
"nhà đơn ?"Tưởng Viễn Chu ngồi xuống bên cạnh cô, liếc nhìn tấm hình trong laptop, "chỉ ở trong một căn nhà nhỏ như vậy thôi sao ? Còn phải xài chung toilet và nhà bếp với người khác nữa, có thể so sánh được với Cửu Long Thương này của tôi sao ?"
"xét về mặt điều kiện thì không thể so sánh, nhưng ban đầu tôi đã nói là chỉ ở tạm thôi mà, "Hứa Tình Thâm ghi lại thông tin của một căn nhà trong số đó, "dù sao phần lớn thời gian của tôi đều ở trong bệnh viện, lúc trở về chỉ cần ngủ một giấc thôi."
Tưởng Viễn Chu khẽ nhướng chân mày lên, không hề nói thêm gì nữa. Hứa Tình Thâm còn mừng thầm trong bụng, may mà anh ta cũng khá dứt khoát. Chỉ là đợi đến khi phát tiền lương mới cảm thấy không được bình thường.
Tiền tới tay chỉ có một nửa, Hứa Tình Thâm tìm tới bộ phận tài vụ, đối phương liền trả lời rằng, "Tưởng tiên sinh có dặn dò, một nửa số tiền kia dùng để trả tiền thuê nhà và chi phí ăn uống của cô."
Hứa Tình Thâm tính toán số tiền trong tay. Chỉ có bấy nhiêu đây, làm sao đủ để cô đi ra ngoài thuê nhà chứ ?
Cửu Long Thương.
Trên bàn ăn bày bốn món một canh, tay nghề của người giúp việc rất khá, kỹ thuật cắt tỉa trang trí món Tùng Thử Quế Ngư * rất khéo léo, nóng hổi bưng lên bàn, nhân hạt thông được rắc đều lẫn trong nước xốt cà chua màu đỏ, khiến cho người ta chỉ muốn ăn ngay lập tức.
Tưởng Viễn Chu ngược lại không thích mấy món ăn chua chua ngọt ngọt kiểu này lắm, chỉ là lần trước dẫn Hứa Tình Thâm đi ra ngoài ăn cơm, mới biết món này hợp khẩu vị của cô.
Thế nhưng hôm nay, nửa bữa cơm đã trôi qua rồi mà vẫn không thấy Hứa Tình Thâm động vào một đũa, "tại sao không ăn cá ?"
Hứa Tình Thâm oán hận cầm đũa chọc chọc mấy cái ở trong chén của mình, "tiền ăn uống của tôi ít như vậy, làm sao ăn được một món hơn mấy trăm đồng này chứ ?"
Tưởng Viễn Chu nghe vậy, không khỏi bật cười, "không sao đâu, người giúp việc nấu món gì thì em cứ ăn món đó, dù sao cũng sẽ không tăng tiền ăn của em đâu."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!