Editor: Dế Mèn
Sắc mặt Tô Thần thay đổi liên tục, tài xế cũng nhịn không được lên tiếng: "Cô không sợ mạo phạm sao?"
"Mạo phạm phu nhân của anh Mục phải không? Nhưng đầu tiên cũng là cô ta đó, nếu anh Mục kết hôn, người trong công ty lại không biết sao?"
Tô Thần hoàn toàn không ngờ mình là tới đây tìm mắng, cô nói với tài xế bên cạnh: "Bỏ đi."
"Mơ cả, mợ đừng đi, cứ ở đây đợi, một lát phu nhân lên đây liền."
Ánh mắt cô thư ký kia quét trên người hai người, hai tay cô ta khoanh trước ngực, "Các người mới là một đôi đúng không?"
"Cô nói bậy gì đó?" Tài xế cũng chưa từng trải qua trường hợp như vậy, anh ta ngày thường chăm lo lái xe, không nghĩ tới bây giờ mấy cô gái trẻ lợi hại như vậy.
Điểm tâm và đồ uống bà Mục bảo mang tới đều để trên bàn, không có ai động vào.
Tô Thần quét mắt về phía cái bàn trống kia, nơi này có rất nhiều gương mặt cô nhớ rõ cả.
Những người đó đều là cấp dưới của Mục Thành Quân, dù đã qua một năm, bọn họ đều đang ngồi ở vị trí của mình; cho nên cũng không trách được người khác khịt mũi coi thường.
Tô Thần không cãi lại, so với anh tài xế bên cạnh, cô bình tĩnh hơn nhiều.
"Nếu không kêu bảo vệ tới đây đi? Ném cô ta ra ngoài."
"Đây là làm sao vậy?" Cách đó không xa, một người phụ nữ trẻ khác ăn mặc già dặn đi giày gót cao đi tới, "Cả đám không làm việc, xúm quanh đây làm gì?"
"Chị Phương, chị tới đúng lúc, ngày thường chị tiếp xúc anh Mục nhiều nhất, chị nói nhanh lên người phụ nữ này có phải phu nhân của anh Mục không?"
Người phụ nữ đang đi tới trong tay cầm một chồng tư liệu, tầm mắt tiện đó rơi xuống trên người Tô Thần, "Là cô? Sao cô lại tới đây?"
"Đây là mợ cả chúng tôi."
"Chị Phương, chị mau nghe xem, câu này thật nực cười nhỉ?"
Mắt người phụ nữ được gọi là chị Phương lộ ra nghi hoặc.
Tô Thần lúc trước chỉ là em thư ký đặc biệt, thế nào mà mới một năm lại thành phu nhân của Mục Thành Quân?
Việc này gần như là chuyện không có khả năng, có thể nói như vậy, như vầy hoang đường đến cực điểm.
Dù cô ấy là trợ thủ đắc lực bên cạnh Mục Thành Quân, nhưng đời sống cá nhân của Mục Thành Quân cô ấy cũng biết không ít, đàn ông như hắn sao có thể kết hôn?
Nhưng so với cô gái hùng hổ doạ người bên cạnh, cô ấy lại trầm tĩnh hơn nhiều.
Lúc trước cô ấy từng thử ý tứ của Mục Thành Quân, hỏi hắn một tiếng xem còn muốn tuyển thư ký không, thế mà người đàn ông lại ngoài dự kiến của cô ấy mà từ chối.
Hơn nữa điểm mấu chốt nhất là, Mục Thành Quân có một đứa con trai.
Đứa con trai này mới được sinh không lâu, mà người đàn ông đứng cạnh Tô Thần cô ấy có biết, quả thật là tài xế của Mục Thành Quân không sai.
Khóe miệng người phụ nữ hơi cong lên, "Là tới tìm anh Mục sao? Xin lỗi, anh Mục hôm nay không có tới công ty."
"Chị Phương, chị còn khách khí như vậy làm gì với cô ta? Cô ấy nói cô ấy là mợ cả nhà họ Mục, thế này còn không phải là bằng chứng vả mặt nhất sao? Cả việc anh Mục không tới công ty mà cô ấy cũng không biết."
Làm người luôn phải chừa lại một con đường, bất luận là nói chuyện hay là làm việc, người phụ nữ nháy mắt với cô gái kia.
"Công việc làm chưa xong phải không? Nếu là tới tìm anh Mục, vậy sắp xếp xong xuôi là được rồi."
"Thế cũng phải hẹn trước chứ? Cô ấy có sao?" Cô thư ký kia liếc sang Tô Thần.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!