Chương 471: Đột Nhiên Kết Hôn Sao

Editor: Dế Mèn

Hôm sau.

Ngoài phòng ngủ truyền đến tiếng gõ cửa, cái này nối tiếp cái kia, Tô Thần xoay mình tỉnh dậy.

Mục Thành Quân cũng tỉnh, chỉ là mắt cũng không mở, giọng hắn không tốt, hỏi: "Ai đó?"

"Mục tiên sinh, sếp Mục về ạ, nói là có chuyện gấp tìm cậu."

Bàn tay Mục Thành Quân khẽ xoa trên bụng Tô Thần, "Bảo nó chờ, tôi còn ngủ."

"Tối hôm qua cậu ấy mới cứu anh, như vậy không hay lắm?" Tô Thần đẩy tay hắn ra, "Anh cũng không sợ người khác kêu mình là sói mắt trắng*."

*sói mắt trắng: thứ phản bội

"Sói mắt trắng gì?" Tay Mục Thành Quân lần thứ hai phủ lên bụng Tô Thần.

Cô cúi đầu nhìn, muốn đẩy bàn tay hắn ra, lại bị Mục Thành Quân nắm lấy tay, "Tối qua chính em nói bụng em chịu không nổi, bảo tôi dừng, giờ xoa cho em, em lại nói không cần."

Tô Thần không cách nào làm hắn câm miệng dược, bèn đánh vào tay hắn.

Cô đứng thẳng dậy, Mục Thành Quân muốn ấn cô xuống lại, Tô Thần hướng về phía cửa, trả lời: "Chúng tôi xuống ngay."

"Dạ."

Người đàn ông nằm trên giường không nhúc nhích, một tay chống đầu, cả người bày ra một bộ dạng lười biếng.

"Em gấp như vậy làm gì?"

Tô Thần xem giờ, "Giờ cũng sắp 9 giờ, anh ngủ quên rồi."

"Tình huống đặc biệt, xử lý đặc biệt."

Tô Thần không để ý hắn nữa, cô rửa mặt xong thì mặc quần áo đi ra.

Mục Thành Quân còn nằm trên giường lớn, Tô Thần bước tới, "Anh còn chưa đứng dậy?"

"Mệt quá, không muốn dậy."

"Tôi xuống lầu trước."

Mục Thành Quân cười cười với cô, "Tôi khuyên em hãy xuống cùng tôi."

"Mình anh ở đây nằm đi." Tô Thần nói xong, xoay người đi ra ngoài.

Đi xuống lầu, Mục Kính Sâm và bà Mục ngồi trong phòng khách.

Thấy Tô Thần xuống dưới, bà Mục đứng dậy trước tiên, "Thần Thần, đói lả rồi phải không? Mau ăn sáng."

"Vẫn ổn ạ." Tô Thần đi về phía Mục Kính Sâm, tới trước mặt người đàn ông, khóe miệng cô giãn ra, nói: "Chuyện tối qua thật nhờ sự cậu, nếu không chúng tôi đều sẽ bị nguy hiểm rồi, cám ơn cậu."

Bà Mục kéo Tô Thần ngồi xuống, "Đều là người một nhà, khách khí cái gì."

"Đúng vậy, chị dâu, người một nhà không cần khách khí như vậy."

"Thành Quân đâu, còn chưa dậy sao?"

Tô Thần gật đầu, "Dạ, anh ấy nói còn muốn ngủ."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!