Mấy ngày sau.
Hứa Tình Thâm tan việc cũng không lập tức quay lại Cửu Long Thương, mà lại ghé về nhà một chuyến.
Mở cửa bước vào, vừa khéo Hứa Minh Xuyên cũng đang định đi ra ngoài. Lúc trông thấy cô, sắc mặt cậu vô cùng kích động, "chị, chị đã về rồi."
"làm gì vậy, la hét ầm ĩ."
"em nhớ chị mà, nhớ chị muốn chết luôn."
Hứa Tình Thâm nhấc bước chân lên đi về phía căn phòng của mình. Hứa Minh Xuyên thấy vậy, cẩn thận đi theo ở phía sau, "chị...... trong đó có người."
"chị biết."Hứa Tình Thâm đẩy cửa ra bước vào. Trong phòng có mùi là lạ, một bà lão bảy mươi mấy tuổi đang mệt mỏi nằm trên giường. Hứa Tình Thâm chào hỏi, "bà ngoại."
"Tình Thâm tới rồi."
Bà lão nói ' tới ', chứ không phải ' về '.
Hứa Tình Thâm bước tới trước kệ sách, lật tìm tài liệu mình cần. Hứa Minh Xuyên nãy giờ vẫn theo sát ở phía sau, "chị, bây giờ chị ngủ ở đâu vậy ?"
"nhà bạn."Hứa Tình Thâm lấy đồ xong, trông thấy ở cửa có để một túi hành lý đựng quần áo, đó là Triệu Phương Hoa đã sớm chuẩn bị sẵn cho cô.
Hứa Tình Thâm xách túi hành lý rời đi. Hứa Minh Xuyên lại chạy theo ra ngoài lần nữa, "chị."
"ba mẹ đâu ?"
"ba còn chưa về, mẹ đi mua thức ăn."
Hứa Tình Thâm đặt túi hành lý xuống đất, liếc nhìn cậu em trai cùng cha khác mẹ đang đứng trước mặt, "tiền còn đủ xài không ?"
"còn chị ? Chị, từ nay về sau tiền kiếm được một xu cũng đừng cầm về nhà nữa, tự giữ đi !"
"đây chính là em nói đó, máy tính Apple cũng không mua cho em nữa đâu."
Hứa Minh Xuyên cúi người xuống cầm túi hành lý lên cho cô, "sau này em có thể tự đi kiếm tiền. Chị ở bên ngoài, đừng...... tự làm khổ bản thân."
"yên tâm đi."
Hứa Minh Xuyên tiễn cô đi. Xuống tới lầu dưới, cậu nhỏ giọng nói, "chị, hai ngày trước Phương Thịnh đã tới đây."
"anh ta tới đây làm gì ?"
"đem mấy vạn đồng tới, nói là tiền thuốc men cho bà ngoại."
"bọn họ nhận à ?"
Hứa Minh Xuyên đá đá viên đá nhỏ dưới chân, "đương nhiên rồi, mẹ chỉ còn thiếu nước tôn Phương Thịnh lên làm thần thánh mà thờ cúng thôi."
Hứa Tình Thâm không nói một câu, nhận lấy cái túi rồi rời đi.
Đi tới Cửu Long Thương, Tưởng Viễn Chu không có ở nhà, lão Bạch dặn dò người giúp việc mang hành lý của Hứa Tình Thâm lên lầu.
Hứa Tình Thâm cũng không tỏ thái độ gì, "Tưởng tiên sinh đâu rồi ?"
"đi về nhà một chuyến. Hai ngày nay nhà họ Vạn gây ầm ĩ đến mức sống cũng không yên ổn." "sao vậy ?"
Lão Bạch cũng không dối gạt cô, "Vạn tiểu thư kiên quyết muốn đính hôn với Phương Thịnh, nhưng nhà họ Vạn sao có thể đồng ý được. Ba của Tưởng tiên sinh cũng kinh ngạc......"
Nói đến đây, lão Bạch lại im lặng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!