Dụ Hạ ngủ thẳng một giấc đến 10 giờ 30 sáng mới thức, rửa mặt xong đi ra khỏi phòng, thấy Thích Du đang ngoan ngoãn ngồi trên ghế sôpha xem TV với cô chú, Thích Tầm Chương thì không có ở nhà.
Nhìn thấy cậu đi ra, Thích Du vẫy vẫy tay: Hạ Hạ cậu thức rồi!
Dụ Hạ ngượng ngùng sờ mũi, Thích Tầm Hoa liếc nhìn cậu một cái, không mặn không nhạt nói:
"Học sinh lớp 12 sao còn bám giường như vậy, ngày nghỉ cũng nên dậy sớm một chút học bài đi, thái độ học tập kiểu này có thi đại học được không?"
Dụ Hạ Vâng một tiếng, thấy đối phương không phản ứng với mình nữa, nhanh chóng né tránh, đi vào bếp.
Thích Du gửi tin tới cho cậu:
"Cô tớ nhiều phép tắc lắm, đặc biệt không thích mấy người lười biếng, lúc ở nhà cô, tớ chưa bao giờ dám ngủ nướng, cô đối với ai cũng vậy hết, cậu đừng để trong lòng."
Dụ Hạ trả lời:
"Không sao, tớ không để trong lòng."
Trong bếp còn chừa bữa sáng cho cậu, Dụ Hạ lười đi ra làm chướng mắt, nên dứt khoát đứng ở đây ăn.
Vừa không chuyên tâm ăn, vừa nghịch điện thoại muốn nhắn cho Thích Tầm Chương, mới vừa bấm gửi đi, thì nghe tiếng mở cửa với tiếng nói ở bên ngoài truyền đến, Thích Tầm Chương đã về.
Dụ Hạ cất điện thoại, tiếp tục ăn đồ ăn.
Thích Tầm Chương ở bên ngoài nói mấy câu, cũng bước vào nhà bếp, thấy đứa nhỏ đứng dựa vào bếp lơ đễnh chọc đũa vào trong tô, đi qua ôm cậu.
Advertisement / Quảng cáo
"Ăn sao không ra phòng ăn? Đứng ở đây làm gì?"
Dụ Hạ nhỏ giọng oán giận:
"Anh sáng sớm đã đi đâu vậy? Hôm nay 30 rồi không phải vẫn đến công ty tăng ca chứ?"
"Không có, ra ngoài mua ít đồ, lúc anh đi em còn chưa thức," Tay Thích Tầm Chương bóp mông Dụ Hạ một cái, hạ giọng,
"Chỗ này còn khó chịu không?"
Dụ Hạ mặt mày hớn hở trở lại, liếc mắt nhìn về phía cửa bếp, cười hì hì kề sát bên tai Thích Tầm Chương: Anh đoán xem?
Đôi mắt Thích Tầm Chương híp lại, kéo Dụ Hạ kéo đến sau tủ lạnh, đè lên tường, hôn lên.
Bây giờ Dụ Hạ đã rất quen với cách hôn vừa mạnh mẽ lại thô bạo của Thích Tầm Chương, chiếc lưỡi ấm nóng mềm mại càn quấy lung tung trong khoang miệng cậu, trêu chọc thần kinh nhạy cảm của cậu, cơn tê dại ngứa ngáy từ những nơi bị Thích Tầm Chương liếm qua lan toả rộng ra, ngứa đến tận sâu trong lòng.
Hôn một hồi, Thích Tầm Chương ung dung thả người ra, vỗ mông Dụ Hạ lần nữa: Nhanh đi ăn mì đi.
Dụ Hạ Shhhh một tiếng, bưng tô mì lên, tốc chiến tốc thắng.
Thích Tầm Chương đứng bên cạnh pha sữa cho cậu, thuận miệng hỏi:
"Vừa nãy thức cô Thích Du nói em à?"
Dụ Hạ đang hút mì, lơ mơ trả lời: Sao anh biết?
"Đoán thôi, tính chị ấy như vậy, trọng quy tắc, nhịn một chút sẽ qua."
Dụ Hạ gật đầu, đặt tô mì đã ăn xong xuống:
"Em không dễ giận như vậy đâu."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!