Đảo mắt đã đến cuối năm, ngày cuối cùng của năm, còn 15 phút nữa là tan học buổi chiều, trên bục giảng giáo viên còn đang múa bút thành văn viết lên bảng, học sinh ngồi phía dưới đều đã nôn nao rục rịch.
Hôm nay không có lớp tự học buổi tối, ngày mai năm mới còn được nghỉ học một ngày, lâu lắm rồi mới có được ngày nghỉ trọn vẹn, đối với đám học sinh lớp 12 khổ cực này mà nói, thật sự là một niềm an ủi rất lớn.
Dụ Hạ không tập trung mà ghi chép, nữ sinh cùng bàn đang cùng nữ sinh ngồi hàng trước nhỏ giọng nói chuyện:
"Buổi tối đi chơi một chút đi, đón năm mới."
"Tớ phải suy nghĩ đã, tớ còn đề thi chưa làm xong đây."
"Ngày mai làm tiếp, buổi tối cùng đi quảng trường trung tâm xem countdown nhé?"
Dụ Hạ nghe xong không khỏi cong khóe môi, cúi đầu xuống hộc bàn lén nhắn tin cho Thích Tầm Chương:
"Chú, đêm nay vẫn tăng ca sao?"
Ừm.
Một chữ này, nhìn cũng đủ thấy qua loa, Dụ Hạ nhếch khóe miệng, không có trả lời lại.
Bởi vì không phải đi lớp tự học buổi tối, Dụ Hạ không kêu tài xế đến đón mình, ra khỏi trường đi xe bus, đang lúc giờ cao điểm, trên đường kẹt xe khủng khiếp, xe bus chạy một đoạn lại ngừng, màn đêm rất nhanh đã buông xuống.
Dụ Hạ ngồi bên chỗ cửa sổ, nhìn thành phố về đêm với những ánh đèn rực rỡ sắc màu vừa được bật lên, tâm trạng tốt hơn rất nhiều.
Tới một giao lộ, xe cộ xếp thành hàng dài chờ đèn tín hiệu giao thông, Dụ Hạ buồn bực ngán ngẩm mà ngáp một cái, liếc nhìn về phía trước, trong phút chốc mở to hai mắt.
Advertisement / Quảng cáo
Xe Thích Tầm Chương đỗ chéo phía trên hàng xe, là chiếc mà anh thỉnh thoảng hay tự lái, Dụ Hạ nhớ được biển số xe, cậu chắc chắn không nhận ra sai.
Không nghĩ nhiều, Dụ Hạ đứng lên đi về phía cửa xe, nói với tài xế muốn xuống xe.
Tài xế xe bus không để ý tới cậu, lại chạy về phía trước thêm một đoạn, đến trạm xe bus mới chịu dừng xe mở cửa.
Dụ Hạ nhảy xuống xe, xe Thích Tầm Chương đã qua giao lộ, tăng tốc độ chạy về phía trước, Dụ Hạ chạy đuổi theo hai bước, có chút thất vọng dừng lại.
Vốn tưởng rằng gặp ngay lúc Thích Tầm Chương tan làm về nhà, có thể ngồi xe của anh, kết quả không đuổi kịp, lại còn phải bắt thêm chuyến khác.
Trời đã hoàn toàn tối hẳn, Dụ Hạ thầm than mình xui xẻo thực sự, lúc định đi về lại thấy được xe Thích Tầm Chương ở phía trước quay đầu xe, lái vào trong toà nhà cao tầng bên đường.
Cậu bước nhanh chạy tới, ngẩng đầu nhìn toà nhà trước mặt, là khách sạn 5 sao.
Không biết nghĩ tới điều gì, Dụ Hạ khẽ xì một tiếng, lấy điện thoại ra gửi tin cho Thích Tầm Chương: Chú tan làm chưa?
Qua năm phút, bên kia trả lời lại:
"Chưa, còn đang tăng ca, cậu ăn cơm tối đi, không cần chờ tôi."
Dụ Hạ đá một cước vào hòn đá nhỏ ven đường, có chút phiền muộn, rõ ràng là lái xe tới khách sạn, cũng không biết làm gì trong đó, còn nói ở công ty tăng ca.
Cậu không hề rời đi, ngồi xuống bồn hoa bên ngoài khách sạn, buồn bực ôm cánh tay bắt đầu ngẩn người.
2 tiếng trôi qua, trời cũng đã dần khuya, Dụ Hạ ngồi đến hai chân gần như muốn phát ngứa, giương mắt liền thấy xe Thích Tầm Chương từ bãi đậu xe dưới hầm chạy ra, không chờ cậu phản ứng, xe đã vòng tới trước cửa chính khách sạn dừng lại.
Có người mở cửa xe phía bên cạnh tài xế, ngồi vào.
Là một người phụ nữ, một người phụ nữ trẻ rất đẹp.
Dụ Hạ chớp chớp mắt, đứng tại chỗ không nhúc nhích, đèn ngoài cửa khách sạn rất sáng, có thể mơ hồ nhìn được khuôn mặt Thích Tầm Chương trong xe, anh đang quay đầu nói chuyện với người ngồi chỗ kế bên tài xế, khoảng chừng qua 2 3 phút, mới khởi động xe.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!