***
"Làm sao bây giờ..." Tống Linh Duật ra vẻ suy tư, lẩm bẩm đọc lại câu này của hắn mấy lần: "Anh tới hỏi tôi, sợ rằng trong lòng đã có đáp án rồi nhỉ?"
Anh ta cười mỉm, ánh mắt tập trung vào một chỗ phía sau: "Anh nói thử xem anh nghĩ thế nào đi?"
"Tôi?" Phó Vinh Khanh nhăn nhó đẩy trà sang một bên, nghiêm túc nói: "Nếu nhìn thấy y, nhất định sẽ chỉ vào mũi y mà nói, thời gian này bên nhau được thì được không thì thôi!"
"Ôi, hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang, thật là quyết đoán." Tống Linh Duật khen hắn vài câu: "Nếu đứng trước mặt Thương Vân Tú mà anh còn giữ được khí phách thế này, tên của tôi sẽ viết ngược lại!"
"Anh xem thường ai?" Phó Vinh Khanh chợt nhớ tới gương mặt của Tú Tú, không kiên trì nổi nữa, ỉu xìu xuống, cam chịu nói: "Được rồi, chỉ cần y còn chịu quay về, giai đoạn này cũng có thể miễn cưỡng mà qua."
Từng chữ lọt vào tai, Thương Vân Tú nghe mà suýt nữa cười ra tiếng. Có đôi khi y thật sự tò mò nếu Phó Vinh Khanh và Tống Linh Duật ở cùng nhau sẽ nói chuyện gì, thế là y ngồi xuống tại chỗ, sửa sang lại vạt áo chấm đất, ngồi chỉnh tề nghe trộm.
Tống Linh Duật hỏi: "Y không về thì giải thích với anh thế nào?"
Phó Vinh Khanh: "Y nói là chuẩn bị bất ngờ sinh nhật cho tôi."
Nói đến đây, Nhị gia lại không nén nổi tò mò: "Anh nói xem rốt cuộc là Tú Tú đang chuẩn bị quà sinh nhật hay là lừa tôi đây?"
Vừa hỏi dứt câu, hắn lập tức lắc đầu: "Không thể nào, Tú Tú không phải người như thế." Nhưng không đến nửa giây sau hắn lại tiếp tục lắc đầu: "Nhưng y đã lừa tôi nhiều lần..."
Tống Linh Duật muốn nói vài câu nhưng Phó Vinh Khanh sợ anh ta hùa theo nói Thương Vân Tú không đúng, vội vã giải thích hộ: "Nhưng nếu như những lời nói dối này đều vì chuẩn bị quà bất ngờ thì sao?"
Hắn hít một hơi thật sâu, lẩm bẩm: "Bất ngờ thì cũng đâu cần đi sớm về trễ, buổi tối mệt mỏi đến mức vừa dính giường là ngủ chứ..."
Tống Linh Duật không đúng lúc cười thành tiếng, anh ta ho khan rồi cố nén cười, nói: "Anh không nghĩ tới việc đi xem y làm gì à?"
"Sao lại không." Cơn giận vừa bùng lên của Phó Vinh Khanh lại tiêu tan: "Nhưng nếu cho người đi theo chắc chắn Tú Tú sẽ càng lo hơn."
"Thôi, vậy anh cũng đừng tò mò nữa, có khi qua đợt này là ổn thôi." Tống Linh Duật vốn là người biết an ủi người khác, bị Phó Vinh Khanh lèm bèm một hồi cũng thấy đau đầu.
Phó Vinh Khanh lại bực tức một hồi, hỏi lại: "Thật sự không có rượu à? Uống với tôi hai ly nào!"
Nếu như uống rượu, Thương Vân Tú vốn chờ sau sân khấu không biết khi nào mới được ra ngoài.
Tống Linh Duật vẫn còn chút lương tâm, không thuận theo tính của Phó Vinh Khanh như thường ngày, nói: "Giữa ban ngày mà uống rượu, không hay đâu, muốn uống thì để tối uống."
"Đến tối tôi mới gặp được Tú Tú, đi uống rượu thì gặp kiểu gì?" Phó Vinh Khanh phản bác đầy hùng hồn.
Thương Vân Tú nghe mà càng dở khóc dở cười, tự suy xét lại thì đúng là y đã ngó lơ hắn nhiều.
Khi kết thúc lần luyện tập cuối cùng, Thương Vân Tú tẩy trang và thay đồ của mình, về sớm hơn mấy ngày trước.
Về đến biệt thự Dương Lâm y đi thẳng tới thư phòng tìm người, Đường Dật cũng ở đó nhưng Thương Vân Tú xem như không thấy, đi tới ôm chầm lấy người đang bận rộn.
Cậu Phó bị nhào tới ôm không kịp phản ứng, nhưng vẫn ôm eo y theo bản năng.
Đường Dật thì vô cùng có mắt nhìn, quay người chạy khỏi cửa ngay.
Nghe thấy tiếng khép cửa, Thương Vân Tú nghiêng đầu hôn lên hai má của Phó Vinh Khanh: "Nhị gia..."
Y đang làm nũng.
"Ui, để tôi xem nào, đây là ai vậy?" Hai cánh tay của Phó Vinh Khanh vòng qua eo y, cơ thể ngửa ra sau, nhìn kỹ gương mặt xinh đẹp trước mắt này: "Chậc, giờ mới mấy giờ chữ, sao vợ tôi biết về nhà rồi thế? Sớm hơn thường ngày ba, bốn tiếng."
"Vinh Khanh..." Thương Vân Tú bị hắn mỉa mai bật cười, y ngồi trên đùi hắn không chịu đứng lên: "Hôm nay em vô cùng nhớ anh."
"Sao, vợ tôi bị người ta đá rồi à? Rảnh mà nhớ đến tôi nữa." Phó Vinh Khanh tiếp tục nói móc, kéo người lại sát người mình hơn, đẩy bàn tay đang chạy loạn của y ra. Đoán chừng là chạy tới đúng chỗ, hắn toát cả mồ hôi: "Hôm nay có ăn cơm bên ngoài chưa? Chưa thì nể mặt cùng ăn với tôi nhé?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!