Chương 43: (Vô Đề)

"Đừng nói linh tinh..."

Ô Mạn cảm thấy có chút đau đầu vì tình huống này. Ánh mắt của Lương Tử An không thể kiểm soát mà cứ đảo qua lại giữa cô và Truy Dã, vẻ mặt như vừa hóng được một tin sốc, không thể tin nổi, lại mang theo vài phần nghi ngờ về cuộc đời.

Truy Dã không tỏ thái độ gì, hoàn toàn không tiếp nhận ánh mắt ra hiệu của Ô Mạn rằng cậu nên tạm thời im lặng. Cậu hất cằm: "Bây giờ có thể đi với tôi chưa?"

Lương Tử An hít sâu một hơi.

Ô Mạn vội vàng lấy dáng vẻ công tư phân minh, giới thiệu: "Đây là Truy Dã, diễn viên từng hợp tác với tôi trong bộ phim trước, Xuân Dạ. Cậu ấy đến đây quay quảng cáo, tình cờ gặp nhau thôi. Còn đây là Lương Tử An, nam chính của bộ phim này."

Lương Tử An bừng tỉnh, liền đưa tay ra: "Chào anh, chào anh, tôi luôn muốn có cơ hội làm quen với anh đấy!"

Truy Dã không hề nhấc tay, chỉ ậm ừ một tiếng qua giọng mũi: "Chào."

Lương Tử An cười gượng, lặng lẽ rụt tay về.

Ô Mạn vội vã hòa giải: "Tôi đi cùng cậu ấy để lấy quà sinh nhật, cậu về trước đi."

"À à, được rồi. Vậy tôi về phòng trước đây." Cậu ta phất tay, xoay người rời đi, tuy có chút ngại ngùng nhưng vẫn lịch sự.

Truy Dã cúi mắt: "Chị lại nhập vai rồi à?"

Ô Mạn hoàn toàn không hiểu: "Cậu đang nói gì vậy?"

"Vừa nãy, khi chị giải thích với anh ta, trông chị rất căng thẳng."

"Đó là vì tôi sợ anh ta hiểu lầm."

"Vậy nên tôi mới hỏi, chị lại nhập vai rồi à?"

Ô Mạn lúc này mới nhận ra ý của cậu.

Cậu cho rằng cô có cảm tình với Lương Tử An, nên mới vội vã giải thích như vậy.

"Đương nhiên là không! Tôi chỉ không muốn sự thật bị bóp méo, nếu tin đồn lan ra thì không hay."

"Với những người không quan trọng, sự thật có bị bóp méo hay không cũng chẳng sao cả. Chỉ cần người quan tâm hiểu rõ là đủ rồi."

"... Giờ tôi đã hiểu vì sao cậu có nhiều tin đồn như vậy rồi."

Truy Dã hơi sững lại, sắc mặt bỗng nghiêm túc: "Tất cả đều là giả. Tôi tưởng chị đã biết rõ rồi chứ."

"Tôi biết mà, chẳng phải cậu từng nói cậu chưa từng yêu đương sao." Ô Mạn bật cười, "Ý tôi là, chính thái độ không quan tâm này mới khiến cậu dính tin đồn."

"Với những người đó, tôi không bận tâm, chẳng có lý do gì phải che giấu." Truy Dã hạ giọng, "Nhưng với chị, tôi không thể thờ ơ."

"Tôi cố tình muốn Lương Tử An hiểu lầm."

Chu Yêu Yêu

Ô Mạn khựng lại một giây, lập tức đổi chủ đề: "Quà đâu rồi... Nếu còn chần chừ, sinh nhật tôi sắp qua mất rồi."

Hai người đeo khẩu trang, Truy Dã dẫn cô ra khỏi khách sạn, đến trước một chiếc xe RV.

Ô Mạn cũng có một chiếc xe RV dùng khi quay phim. Đối với những đoàn phim có điều kiện làm việc không tốt, cô thường điều xe đến để nghỉ ngơi. Chiếc xe trước mắt là của Truy Dã, nhỏ hơn xe cô, nhưng cách bài trí hoàn toàn khác biệt.

Cô gần như không trang trí gì bên trong xe, chỉ giữ nguyên thiết kế mặc định, thêm vài thiết bị massage, mỹ phẩm chăm sóc da và một vài cuốn sách.

Nhưng xe của cậu thì giống như căn cứ bí mật vậy. Nhìn thoáng qua từ ghế lái, cô thấy đủ thứ sắc màu rực rỡ—một cây harmonica, một chiếc vòng Dreamcatcher, cùng những món đồ chơi mà cô không biết tên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!