Nhưng thời điểm lão ăn mày kể chuyện xưa, y căn bản không lắng nghe đàng hoàng.
Tên của các chủng loại Tà linh, y một cái cũng không nhớ rõ.
Hiện tại vắt hết đầu óc, cũng chỉ nhớ Tà linh trong thiên hạ, đều dùng dục vọng làm thức ăn.
Năm thứ dục vọng của con người là tài, sắc, danh, thực, thụy (tiền tài, sắc dục, danh vị, ăn uống, ngủ nghỉ), Tà linh này kêu la đói bụng, còn muốn đem Lộ Tiểu Thiền y ăn tươi nuốt sống, vậy chắc chắn có liên quan đến "thực dục"!
Nhưng, nhưng Tà linh liên quan đến thực dục thì có những tên nào a?
Lộ Tiểu Thiền hối hận tới nỗi nước mắt rơi thẳng xuống.
Chưa bị tên đồ tể kia đánh chết tươi, còn tưởng rằng qua cơn bĩ cực đến hồi thái lai, ai ngờ được hiện tại lại bị Tà linh ăn tươi nuốt sống?
Nếu có kiếp sau, thời điểm lão ăn mày kể cho y nghe cố sự, y nhất định sẽ chuyên tâm lắng nghe từng câu từng chữ, tuyệt đối không giở trò ngắt lời!
Ngay lúc Tà linh kia toả ra khí vị đầy dầu mỡ, Lộ Tiểu Thiền đột nhiên ngửi được một mùi hương thanh mát của sương sớm đọng trên lá cây.
"Nhĩ Thương."
Bên tai Lộ Tiểu Thiền vang lên một thanh âm kỳ ảo xa xăm.
"Cái... cái gì?"
Tà linh kia đã cắn đến vai Lộ Tiểu Thiền, mắt thấy ngay cả cổ của y cũng sắp sửa bị nó cắn nuốt hết.
"Tà linh này, tên "Nhĩ Thương"*."
[*bánh bột chết non :)) tên dị thiệt, hơ hơ]
Lộ Tiểu Thiền cảm thấy trong bóng tối, có một tia sáng chợt lóe.
Y hét lớn ra: "Nhĩ Thương!"
Bỗng dưng, Tà linh kia giống như bị một sức mạnh vô hình ép dừng lại.
Lộ Tiểu Thiền dùng sức lôi kéo cánh tay của mình, Tà linh kia lại phát ra tiếng vang lộc cộc lộc cộc, không có ý tứ thả y ra.
"Chúng ta... Chúng ta thương lượng... Ngươi đừng ăn ta! Ta ăn không ngon!"
Lúc này, Lộ Tiểu Thiền cơ hồ có thể xác định, cái người ở bên cạnh y vào thời khắc y sắp chết kia, hiện tại đã trở lại.
Tuy rằng y nhìn không thấy người kia, nhưng người kia vẫn luôn nhìn y.
Vô luận ngươi là ai, mau mau hiện thân! Đem cái thứ buồn nôn này lấy đi! Lấy đi a!
Tiểu nhị của Vô Tứ Tửu Phường cũng nhìn thấy cảnh này, do dự hồi lâu, rốt cuộc vẫn mở miệng khuyên nhủ: "Tiểu ăn mày — không thì ngươi đem cánh tay chặt xuống cho nó đi! Cũng tốt hơn là bị nó ăn cả người!"
Lộ Tiểu Thiền kêu cha gọi mẹ ở trong lòng, đây là chủ ý quỷ quái gì a!
Sao ngươi không chặt cánh tay của mình cho nó ăn đi!
Trong nháy mắt, cái miệng đang cắn chặt Lộ Tiểu Thiền chợt thả lỏng, Tà linh bị một luồng linh lực bức khỏi cơ thể của tiểu ăn mày, đám người đang vây xem cả kinh, bỏ chạy tán loạn về bốn phương tám hướng.
Tà linh vốn vô cùng hung hăng kia bỗng nhiên hoảng sợ vạn phần, muốn chạy trốn, thanh âm phát ra tuyệt vọng, giống như tiếng vang của xương cốt bị nghiền nát, cực kỳ thống khổ.
Lộ Tiểu Thiền nghĩ thầm, là cái người nói chuyện với mình ban nãy đem Tà linh bức ra sao?
Một tiếng hét to trung khí mười phần truyền đến.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!