Bà là đầu bếp nổi danh nhất Đại Khánh.
Cả đời bà, chỉ làm duy nhất một loại bánh—
Quảng Hàn Cao.
Loại bánh này, bất kỳ quán ăn hay tiệm bánh nào cũng có thể làm.
Nhưng Quảng Hàn Cao của Lư Thất Nương—
Được tiên hoàng yêu thích nhất.
Tiên hoàng đích thân ban tặng cho bà một tấm biển—
Mỹ vị tuyệt thế.
Lư Thất Nương cũng xuất thân bần hàn.
Cha mẹ bà qua đời từ khi bà còn nhỏ.
Mười bảy năm trước, một trận lũ lụt đã cướp đi toàn bộ huynh đệ của bà.
Bà từng quẩy gánh rong đi bán Quảng Hàn Cao.
Nhờ vô tình lọt vào mắt tiên hoàng, bà trở thành đầu bếp lừng danh thiên hạ.
Ai muốn mời bà, tối thiểu phải bỏ ra mười quan tiền, hai mươi tấm lụa.
Dù khoảng cách xa đến đâu, tất cả chi phí đi lại đều do chủ nhà chi trả.
Bà cả đời không lấy chồng.
Năm năm mươi tuổi, bà thu nhận một đồ đệ duy nhất.
Nhưng nữ đồ đệ ấy bạc mệnh, chỉ một năm sau đã qua đời.
Từ đó, Lư Thất Nương quay về quê cũ, cất một căn nhà bên cạnh mộ phần cha mẹ huynh đệ, sống ẩn dật.
Bà tuổi tác ngày một lớn, mỗi năm chỉ nhận lời mời một lần.
Mấy ngày nay, ta nghe chưởng quầy của tửu lâu Ngụy gia nói—
Lư Thất Nương muốn thu nhận một đồ đệ.
Nhưng đồ đệ ấy không chỉ là học trò.
Hắn còn phải chăm sóc bà đến cuối đời.
Ngoài ra, bà còn một yêu cầu vô cùng hà khắc—
Ai bái bà làm sư, từ nay phải đoạn tuyệt với cha mẹ huynh đệ.
Phải đổi sang họ Lư.
Dù vậy, khi ta đến nơi—
Trước cửa nhà họ Lư, người chen chúc đông như hội.
Có khoảng bốn, năm mươi cô nương, có người tự mình đến, có người được gia đình đưa tới.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!