Trang viện chỉ có một viên quản gia, cùng vài gia nô trông coi quét dọn.
Khi ta đến, đã có mấy cô nương khác có mặt.
Các nàng chỉ mười hai, mười ba tuổi, còn ta đã mười lăm, xem ra là lớn nhất.
Nhưng do người không cao, cũng không quá nổi bật.
Bọn họ đều là con gái nhà tá điền, nên tin tức linh thông hơn người ngoài.
Quản gia không hỏi gì, chỉ hỏi:
"Mai có thể bắt đầu làm không?"
Rồi thật sự đưa cho ta một lượng bạc, bảo ta về nhà.
17
Ta đổi một lượng bạc thành đồng xu, mua năm đấu gạo, năm đấu bột, thuê một chiếc xe bò chở về tận cửa nhà.
Dọn dẹp hành lý xong, ta lén dúi cho mẹ ba trăm văn, dặn bà giấu thật kỹ, tuyệt đối không để cha thấy được.
Ta phải đi làm ở trang viện nhà họ Tống, không biết khi nào mới có thể về.
Ba trăm văn này là tiền phòng thân cho mẹ, phòng khi có chuyện gấp.
Mẹ ta luyến tiếc, nhưng cũng không thể để cả nhà chếc đói.
Bà đưa ta suốt đoạn đường dài, đến tận cổng trang viện nhà họ Tống.
Ta vẫn luôn nghĩ, từ đây, ngày tháng sẽ dần khá lên.
Ta có công việc ở trang viện họ Tống, vậy thì có thể sử dụng số bạc kia rồi.
Dù sao, ở trong trang viện sống thế nào, có ai biết được đâu?
Ta có thể mua thêm vài mẫu ruộng, lương thực mỗi năm đủ ăn.
Có thể nuôi thêm lợn, gà, đợi đến khi qua mười sáu, sẽ tuyển một phò mã ở rể.
Ta muốn nuôi mẹ an hưởng tuổi già, chăm sóc Thanh Hòa trưởng thành.
Nhưng ta không biết…
Chính ba trăm văn bạc ta đưa cho mẹ, cuối cùng lại hại chếc bà. Trong trang viện họ Tống, ta làm việc vặt trong bếp, mỗi ngày chỉ làm tạp vụ.
Khi thời tiết dần ấm lên, chủ nhân của trang viện cuối cùng cũng đến.
Nhưng ta chẳng có cơ hội gặp mặt.
Mùa thu đến, chủ nhân trở về Đông Đô.
Quản gia chia cho mỗi người ba lượng bạc, bảo ta và một nha hoàn làm tạp vụ khác rời đi.
Nghe nói, mấy người được chủ nhân để mắt, đều được đưa đến Đông Đô.
"Phán Nhi, ngươi cũng đâu kém gì bọn họ, sao lại không có cơ hội đó chứ? Nếu không phải trên mặt ta có bớt, ta nhất định sẽ xin một cơ hội đến hầu hạ chủ nhân!"
"Ngươi chưa nghe nói à? Xuân Hoa đã được chủ nhân thu làm thiếp rồi. Chủ nhân tuy lớn tuổi một chút, nhưng cũng là danh gia vọng tộc ở Đông Đô. Xuân Hoa lần này đúng là một bước lên mây!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!