Trans: Trần Thùy Linh + Beta: Haily
Đêm khuya, tại đội trọng án.
Đèn trong phòng làm việc đã tắt, duy nhất chỉ còn ánh sáng ấm áp phát ra từ bàn làm việc của Chu Cẩn. Cô đang nằm nghỉ ngơi, không lâu sau cô mới ló đầu ra khỏi chiếc chăn mỏng, trước mắt là một mảnh tối đen, cô có chút mệt mỏi.
Đã là ba giờ sáng.
Cô xoa xoa mái tóc rối bù, cũng không muốn ngủ nữa. Cả người uể oải, khó chịu cắn chặt môi dưới. Cô thầm nghĩ, Giang Hàn Thanh nhất định cố tình dùng sắc đẹp mà chiếm tiện nghi của cô. Nếu không tại sao bản thân lại như bị mê hoặc, để anh vượt qua một cách dễ dàng như thế.
Chu Cẩn vốn muốn giữ thái độ kiên quyết, quyết tâm hỏi đến cùng. Kết quả là sau hai ba câu anh đã thành công chinh phục cô.
Cô năm lần bảy lượt muốn chuyển đến vấn đề chính, nhưng Giang Hàn Thanh không trả lời. Anh chỉ nghiêm túc nhìn cô, nét mặt mang theo ý cười, cũng không thể đoán ra anh đang nghĩ cái gì.
"Nhớ Chu Cẩn."
Chu Cẩn gãi gãi vết ngứa trên tai, cầm điện thoại gửi tin nhắn cho Giang Hàn Thanh.
"Anh còn đau đầu không?"
"Lần trước em có làm sẵn chai nước mật ong để trong tủ lạnh. Anh dậy thì nhớ uống một cốc."
Chu Cẩn đang cân nhắc từ ngữ, xem còn phải nhắc Giang Hàn Thanh chú ý những gì, tin nhắn còn chưa gửi đi thì đúng lúc Bạch Dương gọi điện thoại đến.
Chu Cẩn vội vàng nghe máy: "Sao vậy?"
Bạch Dương nói: "Em đang cần chị giúp, mau đến đi."
Khi Chu Cẩn nghe cậu nói vậy, cô có hơi ngẩn người. Chắc hẳn cậu ấy phải mệt mỏi lắm, vậy nên cô mang theo một lon nước đến gặp cậu.
Khi đến phòng kỹ thuật, Bạch Dương thấy cô mang nước ngọt đến, cậu lắc đầu từ chối: "Em bị cảm rồi, chỉ uống nước ấm thôi."
Chu Cẩn hỏi: "Sao không xin đổi ca trực đi?"
"Chỉ là bệnh nhẹ, uống thuốc là đỡ rồi." Bạch Dương ho khan vài tiếng, nói: "Chị nhìn vào phòng giám sát đi."
"Giám sát chụp được rồi?"
Chu Cẩn kinh ngạc, cô không ngờ rằng bước đột phá đầu tiên lại nằm ở video giám sát. Ngay từ đầu cô không có nhiều hi vọng vào việc điều tra camera giám sát.
Bởi vì hung thủ không phải lần đầu tiên gây án, trước khi giết Trần Hiểu Ngọc, hắn đã sát hại liên tiếp ba người phụ nữ ở Ninh Viến, Kim Cảng. Hơn nữa còn rất bình tĩnh xử lý hiện trường gây án, có thể nói thủ đoạn của hung thủ vô cùng thành thục, sao có thể bất cẩn bị camera ghi hình được?
Bạch Dương cau mày: "Chụp thì chụp được rồi…"
Cậu cũng không giải thích nhiều, trục tiếp điều chỉnh máy giám sát.
"Căn cứ vào lời khai từ những người bạn của Trần Hiểu Ngọc, lần cuối cùng bọn họ nhìn thấy cô ấy là trong buổi biểu diễn ở quán bar ONE. Tôi đã truy xuất các video giám sát xung quanh quán bar, chứng minh buổi tối hôm Trần Hiểu Ngọc bị sát hại đã về nhà cùng với một người đàn ông.
Màn hình máy tính phát ra ánh sáng trắng yếu ớt, chiếu vào mặt Chu Cẩn, cô chăm chú nhìn vào màn hình.
Trần Hiểu Ngọc xuất hiện trong khung máy quay, mặc dù đang quay lưng về phía camera nhưng cô ấy lại mặc chiếc váy đỏ, rất rực rỡ và bắt mắt, không khó để nhận ra.
Ôm lấy cô ấy là một người đàn ông. Hắn mặc đồ đen từ trên xuống dưới, gần như hòa vào cùng với màn đêm, dáng người rất cao lớn. Trần Hiểu Ngọc ở trong lồng ngực của hắn, tựa như chú chim nhỏ nép dựa người.
Có một vài cảnh quay, Trần Hiểu Ngọc ôm lấy vai hắn ta, trao cho hắn vài nụ hôn ngắn ngủi. Trong mắt người qua đường, họ càng giống một đôi tình nhân ngọt ngào, không gây ra bất kỳ hoài nghi nào.
Chu Cẩn bỗng chốc nghĩ đến lời nói của Giang Hàn Thanh.
Trong vụ án giết người hàng loạt ở Hoài Quang, trên người nạn nhân không có bất kỳ dấu vết chống cự nào. Có thể thấy trước khi chết, các nạn nhân là tự nguyện đưa hung thủ về nhà.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!