Sau một lát, hai anh chàng trẻ trung, sở hữu gương mặt ngây thơ đến gần, ngồi xuống bên cạnh Hạ Mạt và Diệp Dao Dao gọi chị ơi chị à hết sức nhiệt tình.
Hai chàng trai khéo ăn khéo nói, chơi lắc xúc xắc với hai người bọn họ, khiến hai người vui vẻ cười như nở hoa.
Đây là lần đầu tiên Hạ Mạt uống rượu kiểu này. Lúc trước, cô đi tham gia những bữa tiệc với tổng giám đốc Lục, khi thấy đám cậu ấm dẫn theo những cô gái khác nhau nhiều lần, trong lòng cô còn khinh thường. Nhưng bây giờ được những chàng trai vừa đẹp trai vừa dễ thương ngọt ngào gọi "chị ơi" hết lần này đến lần khác, cô chợt cảm thấy đã hiểu được niềm vui của người có tiền.
"Chị thua rồi nhé, thua là phải uống rượu, hết rượu thì phải làm sao đây?"
Người ngồi cạnh Hạ Mạt là một anh chàng tóc xoăn, da dẻ trắng trẻo, mắt to mi dài, nhìn rất ngoan ngoãn, cũng biết làm nũng với Hạ Mạt.
Chàng trai đáng yêu xinh đẹp làm nũng sẽ không khiến người ta chán ngán, lòng Hạ Mạt biết đây là chiêu trò bán rượu của cậu ta, nhưng nhìn cậu ta tràn trề sức sống, dạt dào sức trẻ, mang lại niềm vui cho Hạ Mạt, cô bằng lòng trả tiền cho niềm vui.
"Hết rượu thì khui chai mới." Hạ Mạt hào phóng.
Chàng tóc xoăn mỉm cười tươi tắn: "Cảm ơn chị."
Anh chàng ngồi cạnh Diệp Dao Dao thấy vậy, lập tức nắm lấy cánh tay cô ấy rồi lay lay: "Chị ơi."
Chỉ một tiếng gọi mà đôi mắt cậu ta đã nhìn chằm chằm vào Diệp Dao Dao. Diệp Dao Dao uống nhiều rượu, chuếnh choáng say nên giơ tay véo lên gương mặt búng ra sữa kia một cái, cười nói: "Cậu cũng gọi đi."
"Cảm ơn chị."
Lúc Diệp Uyển bước vào cùng nhóm người vây quanh, vừa liếc nhìn đã thấy được Hạ Mạt bị mấy anh chàng người mẫu dụ gọi thêm rượu, trông có vẻ đang vui lắm.
Diệp Uyển nhướng mày, mỉm cười tiến về phía Hạ Mạt: "Cô Hạ, trùng hợp ghê, lại gặp cô ở đây."
Hạ Mạt ngước mắt nhìn Diệp Uyển, nụ cười trên môi cô cứng đờ. Khi Diệp Uyển đi đến gần, cô nhanh chóng lấy lại vẻ bình tĩnh, còn mỉm cười tươi tắn hơn: "Chào cô Diệp."
Diệp Uyển hất cằm về phía người mẫu nam đang ngồi cạnh Hạ Mạt, chống tay lên cằm rồi ra vẻ lơ đãng: "Lục Nghiễn Lễ có biết cô Hạ chơi ở đây không?"
Hạ Mạt biết lần trước Diệp Uyển nhắm vào mình là vì Lục Nghiễn Lễ.
Cô mỉm cười phủi sạch quan hệ với Lục Nghiễn Lễ: "Làm sao tổng giám đốc Lục biết tôi tới đây được, tổng giám đốc Lục đâu có quan tâm tới đời sống cá nhân của cấp dưới."
Diệp Uyển nheo mắt: "Theo những gì tôi biết, cô cũng không phải là cấp dưới bình thường với Lục Nghiễn Lễ."
Cô ta có ý gì đó.
Hạ Mạt cười đáp: "Đúng là tôi không được coi như cấp dưới bình thường, tôi đã đi theo tổng giám đốc Lục ba năm, trong công ty, tôi là người làm việc với Lục tổng nhiều nhất hằng ngày. Mọi người đều nói tôi là cấp dưới được Lục tổng tin tưởng nhất."
Diệp Uyển chớp chớp mắt: "Nhưng anh tôi nói với ông nội, cô là người Lục Nghiễn Lễ để tâm nhất, vì cô mà anh ấy không thèm nể mặt tôi. Cô lại nói mình chỉ là một cấp dưới bình thường của anh ấy, nếu anh ấy nghe được chắc là sẽ không vui đâu."
Hạ Mạt như ngừng thở trong tích tắc, tiếp thu ý kiến của cô ta: "Sao lại như thế được, chắc tổng giám đốc Diệp hiểu lầm nhỉ, mối quan hệ giữa tôi và tổng giám đốc Lục chỉ đơn giản là sếp và nhân viên thôi. Nếu đúng như những gì cô Diệp nói, tôi là người được tổng giám đốc Lục để tâm nhất thì làm sao tôi lại gọi người mẫu nam ra đây với mình được?"
Nói dứt lời, Hạ Mạt còn chọc chọc vào lồng ngực chàng người mẫu ngồi cạnh, chứng minh mình không liên quan gì tới Lục Nghiễn Lễ.
Diệp Uyển đâu hề tin cô và Lục Nghiễn Lễ chẳng là gì của nhau.
Lần trước, vì Hạ Mạt mà Lục Nghiễn Lễ đã làm cô ta bẽ mặt, cô ta về mách lẻo với ông nội, nhờ ông nội tính sổ của Lục Nghiễn Lễ. Cô ta làm mưa làm gió ở nhà suốt hai ngày, cuối cùng bị ông nội quở trách, bảo cô ta sau này không được dây vào Hạ Mạt nữa, còn nói Hạ Mạt là bạn gái của Lục Nghiễn Lễ.
Nếu Lục Nghiễn Lễ đã nhận định Hạ Mạt là bạn gái của anh, thì một người đường đường là cô chủ nhà họ Diệp như cô ta cũng chẳng thiết tha làm kẻ thứ ba, cướp bạn trai của người khác làm gì, chỉ là cô ta không nuốt trôi cơn tức này.
Diệp Uyển này có chỗ nào thua kém, tại sao Lục Nghiễn Lễ lại không chọn cô ta?
Giờ lại thấy bạn gái của Lục Nghiễn Lễ gọi người mẫu nam ra chơi bời, khỏi phải nói lòng cô ta hả hê đến nhường nào.
Trời cao có mắt, Lục Nghiễn Lễ không chọn cô ta, cô gái mà anh thích lại đang cười đùa vui vẻ với người mẫu nam ở quán bar, nếu Lục Nghiễn Lễ biết chuyện này thì…
Chậc chậc…
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!