Chương 45: (Vô Đề)

Mấy năm nay Hạ Mạt đã quen với công việc bận rộn, đột nhiên nhàn rỗi lại khiến cô thấy là lạ không quen.

Buổi sáng tỉnh dậy, nằm trên giường lướt điện thoại lại chợt thấy lòng trống rỗng một cách khó hiểu, cô luôn cảm thấy mình đang lãng phí thời gian, sống vô ích.

Lý Tự gửi cho cô mấy tin nhắn Wechat, có một số công việc anh ấy không thể tự quyết định nên đã hỏi Hạ Mạt nên xử lý thế nào mới ổn thỏa.

Hạ Mạt lần lượt trả lời tin nhắn, cô nghĩ các đồng nghiệp của mình lúc này đang làm việc chăm chỉ thì lại càng khó chịu hơn khi nằm trên giường, vì vậy cô ngồi dậy, đeo dép đi đến tủ sách, cầm muốn cuốn sách tiếng Nga rồi ngồi xuống bàn, học từ vựng tiếng Nga.

Buổi sáng Diệp Dao Dao tranh thủ thời gian rảnh rỗi trong lúc làm việc gửi tin nhắn cho cô.

Diệp Dao Dao: [Đang làm gì đấy?]

Hạ Mạt trả lời thật thà: [Học từ vựng.]

Diệp Dao Dao: [Tiếng Nga à?]

Hạ Mạt: [Ừm.]

Diệp Dao Dao thật sự bội phục cô: [Cậu làm việc lâu như vậy, khó lắm mới được nghỉ mà không ra ngoài chơi, ở nhà học từ vựng làm gì.]

Hạ Mạt: [Có một mình không biết đi đâu.]

Diệp Dao Dao tiếc nuối: [Đáng tiếc là năm nay tớ dùng hết ngày nghỉ phép rồi, nếu không đã đi chơi du lịch với cậu, năm ngoái cả hai chúng ta đều nói muốn đi du lịch nhưng đến bây giờ vẫn chưa đi được.]

Hạ Mạt: [Lần sau chúng ta cùng nghỉ, lúc đó sẽ đi.]

Diệp Dao Dao: [Hôm nay tớ xem hai ngôi nhà trên mạng với một môi giới, cảm thấy khá ổn, chuẩn bị hẹn cuối tuần này đi xem nhà với môi giới.]

Hạ Mạt: [Cậu tìm nhà sớm vậy sao?]

Mấy ngày trước Diệp Dao Dao đã nói với Hạ Mạt về việc tìm nhà, nhà cô chỉ có một phòng ngủ, hai người ở không tiện.

Diệp Dao Dao: [Tớ vừa xem video do môi giới gửi đến, trông không hợp lắm, nếu không phù hợp thì tớ sẽ tìm lại, thuê nhà thật phiền phức, khi nào tớ mới tự mua nhà được đây.]

Hạ Mạt: [Vậy cuối tuần tớ đi xem nhà với cậu, hay cậu bảo Đổng Chiêu đi cùng?]

Diệp Dao Dao: [Cậu nghỉ nhiều ngày như vậy mà không đến thành phố khác thăm thú à?]

Hạ Mạt: [Tạm thời tớ không có ý định đấy, để sau này xem đã, nói một lại nói đến việc đi du lịch không chừng.]

Diệp Dao Dao: [Được, cuối tuần nếu cậu ở nhà thì đi theo xem nhà với tớ, dạo này Đổng Chiêu bận đi công tác, hai ngày trước đã đi rồi, anh ấy không có thời gian đi xem nhà với tớ.]

Hạ Mạt: [Ừm.]

Buổi sáng trôi qua rất nhanh, Hạ Mạt học thuộc từ vựng xong thì ra siêu thị mua đồ, lúc sau cô trở về với hai túi đồ lớn, nhét chật tủ lạnh.

Nhìn các loại rau củ quả trái cây được sắp xếp gọn gàng trong tủ, cô vô thức lấy điện thoại ra chụp lại, cúi đầu lướt điện thoại chuẩn bị tìm mạng xã hội chia sẻ ảnh với L, đột nhiên cô nhớ ra mình đã gỡ cài đặt.

Cô cầm điện thoại đứng trước tủ lạnh một lúc, Hạ Mạt thở nhẹ ra một hơi, lấy một quả cà chua và hai quả trứng từ tủ lạnh rồi quay người đi bật máy hút mùi, bật bếp nấu ăn.

Ăn trưa xong, buổi chiều cô tiếp tục ngồi vào bàn làm việc, chuyển từ từ vựng tiếng Nga sang giao tiếp, cô bật máy tính lên tìm khóa học cho mình.

Đôi mắt cô dán chặt vào máy tính, đang đọc một bài báo của giáo viên tiếng Nga trong video thì điện thoại rung và reo lên, báo có cuộc gọi đến.

Hạ Mạt nhìn màn hình, thấy tên người gọi đến thì lập tức cầm điện thoại lên nghe.

"Tổng giám đốc Lục."

Lục Nghiễn Lễ ở đầu bên kia nói với giọng nói dịu dàng chậm rãi: "Em có ở nhà không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!