Chương 35: (Vô Đề)

Hạ Mạt ngồi trên ghế sofa. Mắt cô chăm chú nhìn vào màn hình điện thoại, đôi mày hơi nhíu lại.

Qua rất lâu vẫn không thấy L trả lời. Hạ Mạt không biết liệu có phải anh đang giận không. Dù sao, với tư cách là bạn trai chính thức, việc đụng hàng với tình địch mà vì thân phận của đối phương là sếp nên không thể không nhường bước, chắc chắn chẳng ai vui vẻ nổi khi rơi vào tình huống này.

Ngón tay Hạ Mạt lướt trên màn hình. Cô gõ chữ, rồi lại xóa, cân nhắc từng câu để bảo vệ lòng tự tin của L trong vai trò người bạn trai.

Hạ Mạt: [L, thật ra việc đụng hàng với sếp cũng không phải vấn đề lớn. Dù sao tập đoàn nhiều người như vậy, không thể tránh được chuyện ai đó mặc trùng với sếp. Em khuyên anh không nên mặc đồ giống sếp. Chủ yếu là vì, đụng hàng không đáng sợ, ai xấu người đó ngại. Dáng của anh đẹp hơn sếp, mặc đồ này nhất định trông đẹp hơn sếp. Nhưng để tránh làm sếp ngại, tốt nhất anh đừng mặc giống.

Dù sao đối phương cũng là ông chủ mà, nên giữ thể diện cho người ta một chút.]

Thực ra, trong lòng Hạ Mạt hiểu rõ. Dáng người tổng giám đốc Lục cao ráo. Khí chất cao quý. Đường nét khuôn mặt sắc sảo. Sống mũi cao. Lông mày sâu hút. Tổng thể từ gương mặt đến vóc dáng đều hoàn mỹ không chê vào đâu được.

L thân là một nhân viên của Tập đoàn Lục Thị, giá trị nhan sắc của anh khó có thể vượt trội hơn tổng giám đốc Lục. Nếu trong Tập đoàn Lục Thị thực sự có người đàn ông nào đẹp hơn tổng giám đốc Lục, chắc chắn người đó đã nổi tiếng từ lâu.

Nhưng là bạn gái của L, Hạ Mạt để dỗ anh vui vẻ, chỉ có thể nói những lời trái lương tâm.

Một lúc sau, L hỏi: [Làm sao em biết dáng người anh đẹp hơn anh ta?]

Hạ Mạt: [Chuyện này còn phải nói sao? Anh có tám múi cơ bụng. Đường nét cơ bắp cân đối mượt mà. Thân hình anh ấy chắc chắn không đẹp bằng anh.]

L: [Làm sao em biết anh ta không có?]

Dường như L rất để ý đến đánh giá của cô về thân hình của Lục Nghiễn Lễ. Có lẽ là do lòng tự tôn và tính ganh đua của đàn ông. Khi đàn ông muốn so sánh với người khác, điều họ muốn nghe đương nhiên là đối phương không bằng mình.

Nghĩ vậy, Hạ Mạt nhắm mắt nói dối: [Tất nhiên là em biết anh ấy không có. Em là thư ký của anh ấy. Mỗi ngày em đều làm việc bên cạnh. Nhìn anh ấy là biết không có cơ bụng rồi. Đừng thấy tổng giám đốc Lục bên ngoài có vẻ khí thế mạnh mẽ, thật ra cơ thể anh ấy khá yếu đấy.]

L dường như không thể chịu nổi việc cô bịa đặt: [... Em chắc là anh ta yếu sao?]

Hạ Mạt: [Anh ấy thường xuyên thức khuya tăng ca đến rất muộn. Mỗi sáng lại uống cà phê để tỉnh táo, còn hay làm việc liên tục hai mươi bốn giờ không nghỉ. Anh ấy không yếu thì ai yếu?]

L hoàn toàn không còn gì để nói.

Hạ Mạt nói: [Chúng ta đừng nhắc đến sếp nữa, mất hứng lắm. Hôm qua anh nói với em rằng bộ đồ đó anh mặc rất hợp. Nhưng em vẫn chưa thấy anh mặc lên trông như thế nào cả. Anh chụp một tấm ảnh cho em xem đi.]

L: [Giống như áo sơ mi của sếp em thôi, em xem ảnh của anh ta đi.]

Hạ Mạt luôn cảm thấy hôm nay anh nói chuyện có ẩn ý. Tâm trạng anh cũng không ổn, giống như đang ghen tuông. Anh cứ mãi bận lòng về Lục Nghiễn Lễ, lại giống như vì lý do nào khác.

Hạ Mạt không đoán được trong lòng anh đang nghĩ gì.

Hạ Mạt dịu dàng dỗ dành: [Áo sơ mi có giống đi nữa thì người mặc cũng đâu có giống nhau. Người trong lòng em là anh, không phải anh ấy. Em không muốn xem ảnh của anh ấy. Em chỉ muốn xem ảnh của anh thôi.]

L lần này im lặng lâu hơn, lâu đến mức Hạ Mạt bắt đầu nghi ngờ liệu có phải anh không muốn tiếp tục với cô nữa hay không.

Hạ Mạt cảm thấy hơi hụt hẫng trong lòng: [L, nếu em có làm gì khiến anh không vui, anh nhất định phải nói cho em biết. Việc trò chuyện khi yêu là để tìm một người hợp với mình, có thể mang lại giá trị cảm xúc và khiến cho tâm trạng của mình trở nên tốt hơn. Em không muốn mỗi ngày phải lo lắng bất an chỉ vì đoán tâm trạng của người yêu mình.]

L: [Anh không hề giận.]

Hạ Mạt: [Nhưng anh rất lâu không trả lời tin nhắn của em.]

L giải thích với cô: [Anh đi chụp ảnh. Chẳng phải em muốn xem sao?]

Chụp ảnh có lẽ đúng là cần tốn một chút thời gian. Dù sao đây là ảnh chụp cho bạn gái, phải tìm góc đẹp rồi chụp thật ưng ý mới có thể gửi đi.

Hạ Mạt chấp nhận lý do này: [Đúng vậy, em muốn xem. Anh gửi nhanh đi.]

L lần này gửi ảnh qua rất nhanh.

Hạ Mạt phóng to bức ảnh lên để xem.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!