Lục Nghiễn Lễ đang cúi đầu xem tài liệu, không ngẩng đầu lên.
Hạ Mạt lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm trong lòng, đặt cà phê lên bàn làm việc.
Đang chuẩn bị rời đi, Lục Nghiễn Lễ đưa cho cô một tài liệu, nói: "Đưa tài liệu này cho bộ phận kỹ thuật."
"Vâng, tổng giám đốc Lục." Hạ Mạt đưa tay nhận tài liệu.
Lục Nghiễn Lễ liếc nhìn tay cô, thấy có miếng băng cá nhân, hỏi: "Tay bị sao vậy?"
Hạ Mạt ngẩn người một chút, mặc dù trong lòng cô biết tổng giám đốc Lục có ý với mình nhưng khi thực sự nhận ra sự quan tâm của anh lại khiến cô cảm thấy rất không thoải mái. Cô vô thức giấu tay ra sau lưng, giọng điệu bình tĩnh: "Không có gì."
Về việc vô tình làm vỡ một cái cốc và bị thương tay khi nhặt mảnh vỡ, Hạ Mạt không muốn nói với Lục Nghiễn Lễ, cô cũng cảm thấy không thích hợp.
Lục Nghiễn Lễ có vẻ như hiểu được suy nghĩ của cô, nhẹ nhàng nói: "Ra ngoài đi."
Hạ Mạt cầm tài liệu đi đến bộ kỹ thuật, khi trở về từ bộ kỹ thuật, cô vừa đúng lúc gặp phải Diệp Tuần trong thang máy.
Diệp Tuần hôm nay đến gặp Lục Nghiễn Lễ để bàn công việc, đồng thời cũng nhân dịp này xin lỗi Hạ Mạt về chuyện Diệp Uyển cố ý ép cô uống rượu lần trước ở câu lạc bộ.
"Thư ký Hạ." Diệp Tuần rất thân thiện với Hạ Mạt, chủ động chào hỏi.
Hạ Mạt lúc này đang suy nghĩ điều gì đó, thang máy mở ra, khi nhìn thấy Diệp Tuần, cô lập tức mỉm cười: "Tổng giám đốc Diệp."
Diệp Tuần hỏi: "Thư ký Hạ, cô vừa từ đâu về vậy?"
Hạ Mạt trả lời: "Vừa đi tới bộ phận kỹ thuật đưa tài liệu."
Diệp Tuần cảm thấy bất bình dùm cô: "Sao Nghiên Lễ lại để thư ký Hạ làm việc nặng thế?"
Hạ Mạt: "..."
Đưa tài liệu có thể coi là công việc nặng sao? Cô là thư ký của tổng giám đốc Lục, không làm việc này thì làm gì?
Nụ cười trên mặt Hạ Mạt không thay đổi, cô không tiếp tục câu chuyện này mà chuyển đề tài: "Tổng giám đốc Diệp, lát nữa anh muốn uống chút gì không?"
Diệp Tuần đáp: "Nước lọc là được."
Hạ Mạt gật đầu nhẹ, thang máy đến tầng, cô làm một động tác mời, để Diệp Tuần ra trước: "Tổng giám đốc Diệp."
Ra khỏi thang máy, Hạ Mạt vừa định dẫn Diệp Tuần đi về văn phòng Lục Nghiễn Lễ thì Diệp Tuần gọi cô lại: "Thư ký Hạ, xin dừng bước."
Hạ Mạt quay đầu nhìn anh ấy.
"Tôi muốn thành khẩn xin lỗi thư ký Hạ từ sớm mà hôm kia tôi đến cô lại không có mặt, tối hôm đó ở nhà hàng gặp cô, bạn trai của cô cũng ở bên nên không tiện."
Diệp Tuần nói rất nghiêm túc và chân thành: "Ngày hôm đó ở câu lạc bộ là do Diệp Uyển làm việc thiếu suy nghĩ. Là anh trai của con bé, tôi không quản lý tốt, tôi thay mặt Diệp Uyển xin lỗi thư ký Hạ."
Hạ Mạt vội vàng nói: "Tổng giám đốc Diệp, anh không cần phải nói vậy đâu, cô Diệp chỉ nghe nói tôi rượu uống tốt nên mời tôi uống mấy ly thôi. Do tửu lượng tôi kém, không chịu được mấy ly đã say và làm trò cười, không liên quan đến cô Diệp."
Diệp Tuần nói: "Thư ký Hạ không cần phải bao che cho con bé, tính tình nó kiêu căng, bị gia đình chiều hư lâu rồi."
Hạ Mạt không bình luận gì thêm.
Trên đường từ hành lang đến văn phòng, Diệp Tuần hỏi Hạ Mạt: "Thư ký Hạ, bạn trai của cô làm việc ở đâu?"
Hạ Mạt đáp: "Anh ta không phải là bạn trai của tôi nữa."
Diệp Tuần nhướng mày: "Chia tay rồi?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!