Nói xong, nàng không nói gì nữa.
Ta liền bảo:
"Vậy nàng đi thi đi, nếu đậu được vào công bộ làm việc, trẫm sẽ không cản trở nàng, cứ công bằng mà xử lý."
Nàng bỗng cười hì hì, móc ra một tờ văn thư, đắc ý nói:
"Thi đậu rồi! Đã nhận chức Lục phẩm chưởng sử của Công bộ!"
Thì ra là đợi đúng lúc để khoe với ta.
Mấy năm trước, Hứa Chiêu Minh suốt ngày đi khảo sát dân tình.
Trở về lại thì thầm bên tai ta không ngớt, giục ta ban ra các chính lệnh.
Trong đó có một điều: Phàm ai có tay nghề giỏi, bất kể nam nữ, nếu thi đậu thì đều có thể vào nha môn làm quan.
Ta nhìn nụ cười rạng rỡ trên gương mặt nàng, nghĩ thầm: Có lẽ đây mới thật sự là điều nàng muốn làm.
Học võ là vì người khác. Làm tiêu sư là vì mưu sinh. Duy chỉ có làm thợ, mới là điều nàng thật lòng yêu thích.
Hứa Chiêu Minh vỗ n.g.ự. c nói đầy tự tin: "Chàng cứ đợi xem, ta nhất định sẽ làm nên chuyện!"
Ta vốn chẳng hề nghi ngờ.
Nàng luôn có ý chí không chịu khuất phục, càng ngã lại càng đứng lên.
Cho nên, hai năm sau, khi thấy nàng vận triều phục, cùng chư vị đại thần cùng bước vào triều.
Ta cũng chẳng hề kinh ngạc.
Ta nghĩ thầm, may mà trong lễ sắc phong Hoàng hậu, nàng chỉ được quần thần bái từ xa, chưa ai biết rõ dung mạo.
Công bộ Thượng thư dâng tấu:
"Bệ hạ! Đây chính là kỳ tài của Công bộ! Nàng đã chế ra dụng cụ canh tác mới, tăng năng suất mùa vụ. Loại giống nàng chọn được, vừa chống hạn vừa chịu úng, giúp dân ăn no mặc ấm!"
Hứa Chiêu Minh mỉm cười, lễ độ nói:
"Bệ hạ! Công lao này là nhờ chư vị đại nhân trong Công bộ nâng đỡ. Vi thần nào dám nhận hết. Nếu không có bọn họ hết lòng khổ công, một mình vi thần chẳng thể làm được những việc lớn như thế."
Chớp mắt, ta lại thấy dáng vẻ nịnh nọt, miệng ngọt tay khéo của nàng năm xưa tại Thanh Châu.
Chư vị quan viên Công bộ, ai nấy được nàng tâng bốc đến mặt mày hớn hở.
Ta ban thưởng một phen, lại lệnh triệu riêng nàng vào Cần Chính điện.
Vừa bước vào, Hứa Chiêu Minh đã tươi cười rạng rỡ, chắp tay hành lễ:
"Nghe nói Hoàng thượng lại phát bệnh 'đồng tâm cổ' ư? Thần đặc biệt tới trị bệnh cho người đây."
Hồng Trần Vô Định
Ta kéo nàng ngồi lên long ỷ, tha hồ trêu đùa bắt nạt một hồi.
Nàng vừa đi công vụ trở về sau ba tháng, da ngăm đen hơn, người cũng gầy đi không ít.
Ta vừa giúp nàng cởi áo, vừa dò xét kỹ lưỡng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!