"Một loại tin tức tố khác? Có Omega khác sao?"
Nguyên nhân An Lan suy đoán như thế là bởi các Alpha luôn có ý thức đối địch và cạnh tranh mãnh liệt với nhau, chỉ có tin tức tố của Omega mới có thể trấn an được một Alpha đang mất khống chế.
"Loại hương vị này vô cùng độc đáo. Nó rất nhạt, nhạt đến mức khi nó đột nhiên xuất hiện, tôi phải huy động toàn bộ dây thần kinh cảm giác đang chìm đắm trong tin tức tố Omega nồng đậm của mình đi theo nó, kiếm tìm nó, muốn bắt lấy nó. Một hương vị ngây ngô không thành thục, nhưng lại cực kỳ thuần khiết và cứng cỏi. Tôi một mực đuổi theo nó, để rồi bị nó chiếm lĩnh. Song, nó chỉ yên tĩnh nằm trong tâm trí tôi, không hề bá đạo, cũng chẳng có bất cứ ý tứ dụ dỗ nào.
Chờ đến khi tôi tỉnh táo lại thì nó cũng đã biến mất không thấy tăm hơi."
"Vậy cậu đã tìm được người kia chưa?" An Lan hỏi.
"Tìm được rồi." Hứa Tinh Nhiên chống cằm nhìn ra ngoài cửa sổ, một bàn tay khác lại xoa xoa đầu An Lan.
"Người đó là Omega hay Alpha?" An Lan lại hỏi.
"Cậu ấy…… Có đôi khi tôi vô cùng hy vọng cậu ấy là Omega, cũng có đôi lúc lại thực lo lắng, lỡ như đối phương thật sự là Omega thì phải làm thế nào mới tốt."
"Hả? Vì sao chứ?" An Lan không ngờ người như Hứa Tinh Nhiên mà cũng có những lúc mâu thuẫn như thế này.
"Nếu cậu ấy là Omega, nhất định sẽ có rất nhiều Alpha muốn bắt nạt cậu ấy." Hứa Tinh Nhiên nói.
"Cậu phải tin tưởng, cho dù đối phương có là Omega thì vẫn có thể bảo vệ tốt chính mình. Tôi nghe người ta nói, hương vị tin tức tố của một người cũng giống như tính cách của họ. Cậu đã nói tin tức tố của đối phương thuần khiết cứng cỏi, người đó ắt hẳn cũng rất kiên cường, mạnh mẽ."
Hứa Tinh Nhiên khẽ cười, thấp giọng nói một câu: "Cậu thật tự phụ."
"Hả?" An Lan thò đầu lại gần, Hứa Tinh Nhiên nói quá nhanh, cậu còn chưa kịp nghe rõ, đã vậy hắn còn dí đầu cậu một cái nữa chứ.
"Nhưng hầu như đêm nào tôi cũng nghĩ, giá như cậu ấy thật sự là Omega thì tốt rồi."
"Vì sao?"
"Tôi sẽ dụ dỗ cậu ấy……" Hứa Tinh Nhiên quay đầu nhìn An Lan, một nửa gương mặt lộ dưới ánh mặt trời, một nửa chìm trong bóng râm, "Sau đó đánh dấu cậu ấy…… Chiếm hữu cậu ấy."
Trong khoảnh khắc đó, chẳng hiểu sao An Lan lại cảm thấy Hứa Tinh Nhiên có chút đáng sợ, cậu theo bản năng dịch sang bên cạnh, chỉ có điều lại bị đối phương giữ chặt lấy bả vai.
"Cậu nghĩ cái gì đó?" Hứa Tinh Nhiên híp mắt cười, tựa như một con cáo già đã thực hiện được mưu kế của nó.
An Lan bỗng nhiên có cảm giác người này đang cố ý hù dọa mình.
Cậu là Alpha cơ mà, những lời vừa rồi của Hứa Tinh Nhiên chỉ có thể hù dọa được Omega thôi.
"Vậy Cố Lệ Vũ thì sao? Cậu ấy cũng rất lợi hại mà." An Lan nhanh chóng rời chủ đề.
"Cố Lệ Vũ…… Cậu ta là kẻ tương đối tàn nhẫn với bản thân. Tôi nói rồi, tôi được một loại tin tức tố khác hấp dẫn, cho nên mới tránh được một kiếp. Mà cách để Cố Lệ Vũ dời đi lực chú ý chính là đau đớn." Hứa Tinh Nhiên nói.
"Đau đớn?"
"Đó là chuyện riêng của cậu ta, khi chưa có sự cho phép, tôi không thể nói được." Hứa Tinh Nhiên trả lời.
Nhưng câu nói của đối phương lại như gieo vào lòng An Lan một hạt giống, bắt đầu bén rễ nảy mầm, bất kể cậu có nghĩ đến chuyện của Cố Lệ Vũ hay không thì vẫn sẽ có chút tò mò…… Rốt cuộc là đau đớn như thế nào mới có thể khiến hắn chống cự được tin tức tố của Diệp Vân?
Chẳng mấy chốc hai người đã tới trước cửa câu lạc bộ Quan Sơn Hải.
Đôi bên bước xuống xe, chỉ thấy hôm nay câu lạc bộ đông người hơn lần trước An Lan đến rất nhiều.
Hứa Tinh Nhiên dẫn An Lan đi làm quen mọi người trong câu lạc bộ một vòng. Mọi người thấy An Lan được đích thân Hứa Tinh Nhiên đưa tới thì đều vô cùng hiếu kì.
"Hứa Tinh Nhiên, cậu bạn đẹp trai này là ai thế?"
"Sao lúc trước thi đấu chưa gặp bao giờ nhỉ?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!