Chị gái đang ở trên lớp, thời điểm nhìn thấy tin nhắn của An Lan còn tưởng rằng cậu đang nói đùa.
Nhãi Con Nhỏ Nhất Nhà: [ Chị à, em đang ở bệnh viện làm kiểm tra này, bị thiếu ít tiền, chi viện cho em một chút đê. ]
Sợ bà chị mình không tin, An Lan còn đặc biệt chụp lại một xấp phiếu xét nghiệm mà bác sĩ vừa khai rồi gửi qua.
Chị Gái Cứng Nhất Nhà: [ Thằng nhóc thúi đã từng này tuổi rồi còn muốn dậy thì thanh Alpha hả? Là hết tiền mua Coca rồi đúng không? ]
An Lan đen mặt, muốn moi được chút tiền từ chỗ bà chị keo kiệt nhà mình đúng là chẳng dễ chút nào.
Ngay tại lúc cậu đang định cuối tuần lại đến thì bỗng nhiên nghe thấy có người gọi tên mình.
"An Lan, gửi xong tin nhắn chưa? Mau qua đây xếp hàng đi."
An Lan quay đầu, thấy Hứa Tinh Nhiên đang đứng gần cửa thu phí. Tay phải tự nhiên buông thõng xuống, ngón tay thon dài kẹp một xấp biên lai.
"Lớp...... Lớp trưởng? Sao cậu lại ở đây?"
"Tôi lo cho cậu. Hơn nữa tiết học kia cũng không học được nữa, còn chẳng bằng chạy qua đây với cậu."
Đây là Hứa Tinh Nhiên, rõ ràng là một Alpha chất lượng tốt nhưng hoàn toàn không có chút cao ngạo nào, ngược lại còn rất quan tâm săn sóc cho người khác.
Hắn chính là hình mẫu lý tưởng của Omega toàn trường.
"Tôi không xếp hàng nữa đâu. Chờ hôm khác người nhà tôi cùng tôi tới kiểm tra tiếp." An Lan ngại nói bản thân mình không mang đủ tiền.
"Nhưng tôi đã nộp hết tiền cho cậu rồi. Thừa dịp hôm nay không phải cuối tuần thì làm kiểm tra hết một lượt đi. Lỡ như thật sự phải phân hóa, còn có nhiều điều cần chú ý lắm. Biết sớm một chút cũng tốt mà." Hứa Tinh Nhiên đi tới trước mặt An Lan, cười nói.
An Lan thích vận động, chiều cao 1m78 của cậu ở trong lớp cũng đã "ngon" lắm rồi.
Thế mà Hứa Tinh Nhiên còn cao hơn cậu nửa cái đầu, thân hình hắn thon dài, trên người mặc một chiếc áo đồng phục màu xanh trắng rộng rãi, thoạt nhìn có vẻ trưởng thành hơn các bạn cùng trang lứa rất nhiều. Rõ ràng đều là Alpha, nhưng ngũ quan của Hứa Tinh Nhiên lại không giàu tính xâm lược như Tiêu Thần mà càng thiên hướng dịu dàng, ấm áp.
Hắn đưa hóa đơn cho An Lan rồi nói: "Đi nào. Cũng để cho lớp trưởng tôi đây được yên tâm."
"Yên tâm?"
"Lỡ như cậu là Omega thật, vậy thì phiền to rồi." Khóe miệng Hứa Tinh Nhiên khẽ nâng lên, đáy mắt mang theo một tia khôi hài mà An Lan không thể nào hiểu được.
Hắn đứng rất gần, đây là lần đầu tiên An Lan nhìn hắn ở khoảng cách gần đến vậy.
Nét mặt dịu dàng của Hứa Tinh Nhiên tựa như một loại cảnh đẹp ý vui. Nhưng chỉ cần bạn cẩn thận quan sát thì có thể mơ hồ cảm nhận được tính xâm lược mãnh liệt. Tầm mắt của An Lan nhất thời bị khống chế, không có cách nào rời khỏi gương mặt kia được.
"Phiền toái gì cơ?" An Lan hỏi.
"Có lẽ sẽ có rất nhiều Alpha vì cậu mà đánh nhau đấy. Thân là lớp trưởng, mỗi ngày tôi đều không cần chăm chỉ học tập, chỉ mệt cái phải giải quyết tranh chấp giữa các Alpha thôi." Hứa Tinh Nhiên nở nụ cười, đôi mắt nheo nheo lại. Cái loại cảm giác thị giác bị khống chế kia liền đột nhiên biến mất.
An Lan thở phào một hơi: "Trò đùa của cậu dọa tôi đứng hình luôn rồi."
"Đây cũng không phải là nói đùa đâu." Hứa Tinh Nhiên đưa xấp hóa đơn cho An Lan.
"Cảm...... cảm ơn lớp trưởng, tôi sẽ trả lại phí kiểm tra cho cậu sau." An Lan không phải loại người thích làm ra vẻ. Làm kiểm tra quả thực cũng giống như lời Hứa Tinh Nhiên nói, sớm hay muộn đều phải làm. Hơn nữa hiện tại đang là thời điểm cơ thể cao lên, nếu có vấn đề gì thì phát hiện sớm một chút cũng tốt.
Nhiều mục cần kiểm tra như vậy, An Lan cứ nghĩ sẽ phải xếp hàng rất lâu, hoặc cho dù có kiểm tra xong thì cũng phải đợi đến chiều mới lấy được kết quả.
Nhưng không ngờ hết thảy cứ một đường thông thuận. Thái độ của mọi người tốt đến mức khiến An Lan muốn lên mạng đăng một cái Weibo khen ngợi.
Báo cáo kiểm tra rất nhanh đã có. Cốc Latte mà Hứa Tinh Nhiên mời cậu mới chỉ uống được có hai, ba ngụm.
"Sao có kết quả nhanh dữ vậy?" An Lan ngồi trên ghế lẩm bẩm nói.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!