Chương 92: [hoàn chính văn]

Khi Cao Lam tự mình đến tìm Văn Dư, thì vẫn còn thấy cô cùng người phụ nữ xinh đẹp khi nãy trò chuyện, trong lòng âm thầm lau mồ hôi dùm cô. Vận Hàm cũng không phải người dễ dàng tha thứ, tất cả mọi sự tình đều nguyện ý ẩn nhẫn, Văn Dư dùng chiêu này kích thích Vận Hàm, người ta không cần động não liền có thể nhìn thấu, tự đi mà giải quyết cho tốt đi cô em. Cao Lam hơi lộ vẻ thương cảm nhìn Văn Dư, vỗ vỗ mu bàn tay của cô, không nói gì.

Nhưng ngược lại Văn Dư bị vẻ mặt như thế cùng cử chỉ đó của Cao Lam làm cho có chút bất an. Cao Lam dẫn cô theo diện kiến vài vị đầu tư chuyên gia, mấy người tán gẫu một hồi, sau đó Cao Lam dẫn Văn Dư đến một góc nhỏ của buổi tiệc,

"Một hồi chị sẽ dẫn em cùng Vận Hàm đi gặp tổng giám đốc công ty H, chị với anh ta từng là bạn học. Nhưng cũng không phải rất thân nhau, cho nên rất nhiều chuyện phải do em tự mình cố gắng. Thêm phần tổng giám đốc H cùng gia đình Hứa Phóng Nhân là thế giao, chính do anh ta giới thiệu tổng giám đốc H với Vận Hàm , tổng giám đốc vô cùng thưởng thức Vận Hàm. Sớm thu hồi biểu lộ ghen tỵ đó của em đi!

Người ta chỉ giúp bạn của mình thôi!"

Văn Dư không cao hứng nói:

"Vì gì cũng đều không được!"

"Biết không được còn dùng chiêu ngây thơ như vậy đi trêu chọc Vận Hàm!"

Văn Dư không thể tin vào mắt Cao Lam, ánh mắt đang nói: chị mày đây là đang thay Lương Vận Hàm nói chuyện đó biết chưa?

Sau khi được Cao Lam dẫn tới giới thiệu, Văn Dư trò chuyện rất cởi mở với vị tổng giám đốc. Đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu là bởi vì Lương Vận Hàm ở bên cạnh. tổng giám đốc H hỏi Lương Vận Hàm cùng Văn Dư có quan hệ gì với nhau, Lương Vận Hàm khẽ cười nói:

"Chị ấy là người rất quan trọng với tôi."

Tổng giám đốc H tựa như suy nghĩ mà nhìn nàng , Lương Vận Hàm chỉ bình tĩnh mỉm cười. Văn Dư nghe xong chỉ cảm thấy mừng thầm, cũng hơi có một loại cảm giác giống như tiểu bạch kiểm. Văn Dư trong lòng có chút cảm giác không công bằng, trước giờ khi nhắc tới chuyện dỗ dành Lương Vận Hàm, cô luôn cảm thấy mình có ưu thế vượt trội, cho nên chuyện chiếu cố Lương Vận Hàm cô luôn cảm thấy là thiên kinh địa nghĩa.

Thế nhưng vào hiện tại Lương Vận Hàm không chỉ là một tiếp viên hàng không ưu tú, mà hiện tại còn rất thành công trong sự nghiệp kinh doanh, quen biết rất nhiều ông trùm trong giới thương nghiệp, nhìn thấy nàng được mọi người ưu ái như vậy, Văn Dư trong lòng vừa cao hứng lại vừa lo lắng. Nàng là loại người rất xem trọng chủ nghĩa phụ nữ bình đẳng, Văn Dư xem như Lương Vận Hàm không biết, kỳ thật người ta đã sớm thấy rõ , chỉ bất quá không nguyện ý vạch trần nàng. Người ta lựa chọn lui một bước, là vì tốt hơn tiến một bước! Hiện tại, Lương Vận Hàm xe chỉ như luồn kim dưới đáy sự việc, trước đó Văn Dư cũng từng gặp sự việc này không biết bao lần, nhân tế nan quan cũng không phải nói nắm bắt là nắm bắt được ngay.

Ba người trò chuyện xong, Văn Dư cùng mấy vị khác lại hàn huyên một hồi, sau đó liền cùng Cao Lam chào hỏi rồi sớm rời đi. Lương Vận Hàm bởi vì thân phận mà phải bồi đến cuối cùng, thế là, Văn Dư cứ việc thu hoạch được bước đột phá trong sự nghiệp , thế nhưng địa vị gia đình bị uy hiếp khiến lòng cô hiện tại có chút không vui. Lương Vận Hàm không lộ thanh sắc nhìn thấy cô một mình rời đi hội trường, cảm thấy hiểu được phần nào.

Quả nhiên , sau khi Lương Vận Hàm trở về nhà, vừa bước vào cửa đã trông thấy Văn Dư ôm Đóa Đóa ngồi chờ ở phòng khách xem tivi. Vừa thấy nàng trở về , Văn Dư vội tắt ti vi , đưa Đóa Đóa về ổ xong, Văn Dư đi tới nói:

"phiền em rồi, cảm ơn em."

Lương Vận Hàm tựa ở bên bàn giống như cười mà không phải cười nhìn Văn Dư, Văn Dư bị ánhmắt ấy của hàng nhìn đến có chút buồn bực, cô nhíu nhíu mày, nói ra:

"Lam tỷ nói với chị hơn một năm qua em đã nỗ lực rất nhiều . Không nói chuyện đêm nay đều do một tay em sắp đặt , em vì việc này đã chuẩn bị rất lâu. Hẳn là con bài tập phải làm, chị không phiền em thức hết đêm nay "

Lương Vận Hàm nhìn Văn Dư, nhưng lại không có biểu thị gì. Văn Dư bới bới tóc, có chút ảo não,

"Vận Hàm, những chuyện này chị không muốn em phải gánh chịu, chị muốn đạt được thành công nhờ chính sức mình, đó cũng là vì tương lai của hai chúng ta. Chị hy vọng em có thể nhẹ nhõm khoái hoạt, thế nhưng em lại vì chị nỗ lực nhiều như vậy "

Lương Vận Hàm kỳ thật đang cười thầm trong lòng, Văn Dư ấp úng nói những này, căn bản cũng không phải lời tự đáy lòng! Cô khẳng định là đang ghen, mà chắc chắn rằng trong lòng còn không hề nguyện ý cho Lương Vận Hàm xuất đầu lộ diện, một chút tiểu tâm tư này làm sao qua mặt được nàng! Lương Vận Hàm cố ý không nói lời nào, chỉ nhìn cô đăm đăm. Văn Dư nói nói, tới cuối cùng cũng nói không nổi nữa.

Cô nhìn chằm chằm Lương Vận Hàm, từ lúc trông thấy nàng với bộ yến phục hoa mỹ tại khách sạn, nhịp tim cũng nhanh hơn ghê gớm. Hiện tại để Văn Dư trông thấy Lương Vận Hàm như thế này với khoảng cách gần đến vậy, thật khiến Văn Dư cảm thấy có thể đánh mất nàng rất dễ dàng, sau đó lại nghĩ miên man, chính mình cũng cảm thấy mệt mỏi. Lương Vận Hàm nhìn ra sự biến hóa trong mắt cô, đang do dự, Văn Dư lại đột nhiên nói:

"Sớm nghỉ ngơi, hôm nay mệt muốn chết rồi, ngày mai rồi nói sau."

Nói xong thì quay người lên lầu.

Điều này khiến Lương Vận Hàm cảm thấy có chút ngoài ý muốn. Bất quá nàng vừa nghĩ tới vừa rồi Văn Dư đã làm gì ở Yến hội, thì lòng lại bốc lửa lửa, hay thật, sao có thể tuỳ tiện buông tha cho chị chứ! Đã như vậy thì chờ tiếp chiêu đi.

Văn Dư trở về phòng tắm rửa xong, tóc cũng không thèm sấy, một mình ngồi ở trên giường sững sờ. Lương Vận Hàm cũng ở bên ngoài phòng vệ sinh tắm rửa, nghe tiếng nước chảy, Văn Dư trong lòng có chút ngứa. Thế nhưng khi cảm xúc còn chưa lên đến đỉnh điểm, Văn Dư vội cầm lấy cốc nước bên giường, phát hiện không có nước, cô cẩm ly chuẩn bị xuống lầu lấy nước. Ai ngờ vừa đi qua toilet, cửa liền mở ra. Lương Vận Hàm toàn thân trắng mượt bước ra! Nàng từ đầu tới chân chỉ có độc một cái khăn tắm.

Lương Vận Hàm dùng ánh mắt vô hạn vũ mị nhìn Văn Dư một chút, lập tức tháo khăn tắm xuống, giúp Văn Dư lau vài giọt nước còn vươn trên tóc. Ngực nàng vì động tác mà hơi run run, con mắt Văn Dư thẳng tắp nhìn chằm chằm nơi đó, hoàn toàn không có phản ứng.

Lương Vận Hàm lau một hồi liền buông lỏng tay, nói ra:

"Tự mình lau đi, để tóc ướt không tốt cho sức khỏe."

Nói xong liền trở về phòng.

Văn Dư sững sờ nhìn cửa phòng từ từ khép lại, sau cú chấn động nhẹ, liền vào buồng vệ sinh ném chiếc khăn tắm ban nãy lên bồn rửa tay, rồi xuống lầu rót nước. Văn Dư tựa vào bàn bếp uống từng ngụm từng ngụm nước, Lương Vận Hàm đây là ý gì? Văn Dư cố gắng muốn tỉnh táo lại, thế nhưng lại quên không được thân thể mê hoặc ban nãy của Lương Vận Hàm, ở yến hội Văn Dư đã không nhịn được tưởng tượng đến thân thể uyển chuyển của Vận Hàm sau lớp váy xinh đẹp, hiện tại đột nhiên xuất hiện, Văn Dư thật muốn đập đầu vô tường.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!