Chương 16: (Vô Đề)

Editor: Gyunen

Beta: Hoon, Esley

Khi các hành khách lên máy bay, Văn Dư chỉ cười lịch sự gật đầu bước qua Lương Vận Hàm và Sùng Hân. Trước giờ đăng ký lên máy bay, Lương Vận Hàm nhận được tin nhắn của Văn Dư, nói cô không đặt được khách sạn. Lương Vận Hàm nhìn tin nhắn nhịn không được lắc đầu, Sùng Hân nói đúng, đây thật là một lý do cẩu huyết mà! Trợ lý của cô nhiều như vậy, còn có một đám nhân viên đi theo hầu hạ, lẽ nào không ai đặt được khách sạn?

"Em giúp chị đặt."

"Chị quên mang tiền rồi."

Lý do này so với lý do trước còn cẩu huyết hơn!

"Em cho chị mượn."

"Em giúp chị đặt khách sạn hay cho chị mượn tiền?"

"Cả hai."

"Lãng phí!"

"Vậy chị muốn sao?"

"Không phải em ở một mình sao?"

"Em ở chung với Sùng Hân."

Sau đó điện thoại gửi về một đống dấu chấm than. Lương Vận Hàm trốn ở trong phòng vệ sinh rửa tay vừa gửi tin nhắn vừa cười.

Ngồi vào chỗ, Văn Dư còn không ngừng cầm điện thoại lắc qua lắc lại, Lương Vận Hàm đi qua cô hai lần, hai người đều không có tiếp xúc gì. Mãi cho đến khi máy bay chuẩn bị cất cánh, Lương Vận Hàm mới đi tới Văn Dư bên cạnh, dịu dàng nói:

"Chào ngài, máy bay sắp cất cánh, cảm phiền ngài tắt điện thoại di động."

Văn Dư bầm bấm điện thoại di động mấy lần, lại lắc lắc, sau đó ngẩng đầu nhìn Lương Vận Hàm nói:

"Điện thoại di động của tôi hình như có vấn đề, tắt máy không được. Cô xem qua dùm tôi đi."

Lương Vận Hàm không biết cô lại định giở trò quỷ gì, nhìn cô hai giây, cầm lấy điện thoại. Lương Vận Hàm nhìn kỹ, trên đó viết: "Chúng ta hẹn hò đi!"

Văn Dư cúi đầu sờ sờ mũi, quay đầu nhìn sang hướng khác. Lương Vận Hàm không rõ trong lòng mình đang có cảm giác gì, trường hợp lãng mạn như thế này bản thân nàng chưa từng trải qua, trước đây nàng cảm thấy không có gì đặc biệt, nhưng là bây giờ đối tượng đổi thành Văn Dư, nàng mới chợt phát hiện đáy lòng có chút vui sướng!

Nàng nhanh chóng bấm vài chữ: "chờ ub."

Sau đó trả điện thoại cho Văn Dư, trên mặt Lương Vận Hàm vẫn giữ nguyên nụ cười chuyên nghiệp,

"Chúc chuyến đi của ngài vui vẻ." Sau đó nàng đứng dậy rời đi.

Văn Dư nhìn chằm chằm ba chữ này, vừa vui lại vừa buồn! Vui ở chỗ Lương Vận Hàm đã đáp ứng lời tỏ tình của cô, mà buồn ở chỗ ub là cái gì a!? Ai có thể nói cho cô biết đây là gì không!? Nàng không nên đùa giỡn cô như vậy nha!!

''Chị ta lại làm sao vậy?"

Sùng Hân bất mãn hỏi.

"Điện thoại không tắt máy được."

"Lại dùng mấy cái lý do thối nát! Người này có thể tiến bộ thêm chút nào không!?"

"Này, em trở mặt có chút nhanh quá rồi đó, lúc trước còn xem người ta như bảo bối, hiện tại thì ghét bỏ như cây cỏ."

"Loại cây cỏ như nàng không thích hợp với hoa viên nhà em, sớm chuyển đi chỗ khác thì hơn!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!