Editor: Ruan Hua
Beta: Jane Trịnh
"Phu nhân, thật có lỗi, mới vừa rồi ngủ thiếp đi."
"Rất mệt mỏi phải không?"
"Há, còn tốt."
"... Văn Dư, em biết chị ở bên kia gặp tình huống phức tạp, nhưng em lại không giúp đỡ được gì. Em vừa rồi suy nghĩ, nếu như em đi làm ở xí nghiệp có lẽ còn có thể có chút tác dụng..."
"Phu nhân!"
Văn Dư cắt ngang Lương Vận Hàm:
"Phu nhân, chị cảm thấy rất may mắn vì em làm nghề nghiệp hiện tại này, nếu không chị đã không gặp được em a!"
"..."
Lương Vận Hàm khe khẽ thở dài.
"Ngày mai lúc nào họp?"
"9 giờ sáng."
Lại một trận trầm mặc. Hai người đều không quen bầu không khí này, Lương Vận Hàm lấy cớ muốn đi tắm rửa cúp điện thoại. Nàng kỳ thật rất muốn nói cho Văn Dư biết nàng nhớ cô, hi vọng có cô ở bên người. Nhưng mà tình huống hiện thực không cho phép nàng nói như vậy.
Bỏ điện thoại xuống, Lương Vận Hàm cầm di động, ngồi ở trên ghế salon động cũng không động. Trên máy vi tính mở ra văn bản tài liệu là một trang báo điện tử, một giờ trước Fanny chuyển cho nàng.
Ngôn ngữ trong báo rất quá đáng, nói Lương Vận Hàm người sinh hoạt thối nát, quan hệ nam nữ không rõ, nữ nữ quan hệ c*̃ng phức tạp. Mặc dù không có trực chỉ tính danh, nhưng ai cũng nhìn ra được nam nói là Hứa Phóng Nhân, nữ nói là Sùng Hân cùng Văn Dư...
Lương Vận Hàm trong ngành hàng không nhiều năm như vậy, lần đầu nhận được tin báo, hơn nữa còn là nội dung ác liệt như vậy. Ngay tại thời điểm nhìn thấy tin tức, Lương Vận Hàm cảm thấy lửa giận tràn ngập đến muốn bùng phát! Tính cách nàng mặc dù quạnh quẽ, nhưng không có nghĩa là nàng không có cảm xúc. Lương Vận Hàm cảm thấy nhịp tim đập thật nhanh, huyệt thái dương đều ẩn ẩn thấy đau.
Càng nghĩ càng giận, nàng cầm điện thoại lên liền gọi điện cho Văn Dư. Nhưng là Văn Dư bên kia không ai nghe. Lương Vận Hàm gọi lại lần hai, vẫn là không người nghe. Lúc này Lương Vận Hàm tâm tình bực bội tới cực điểm, nàng ném điện thoại, đi tới đi lui trong phòng. Trong nội tâm nàng là phỉ báng những gì viết trong thư, một hồi đang suy nghĩ là ai gửi tin báo, một hồi còn hỏi tại sao phải viết tin. Nàng không ngừng hít thở sâu, trong lòng không ngừng ám chỉ mình tỉnh táo lại.
Thẳng đến khi nàng nhận điện thoại của Hứa Phóng Nhân.
"Uy? Hứa tổng."
"Vận Hàm, em ở đâu?"
"Ở nhà."
"Ừm, có chút việc muốn tìm em nói chuyện."
Lương Vận Hàm dừng một chút, nàng nhắm mắt lại nhíu chặt lông mày, giờ phút này trong nội tâm nàng thật vô cùng loạn.
"Là về sự tình trên tin báo sao?"
Hứa Phóng Nhân rất giật mình, Lương Vận Hàm nhanh như vậy đã nhận được tin tức.
"Em đã biết rồi?"
"Đúng thế."
"Ách, chuyện này, Lưu tổng cũng đã biết đến vụ này."
Lưu tổng là phó tổng giám đốc phụ trách kiểm tra kỷ luật công tác hàng không. Từng là quân nhân xuất ngũ, làm việc nổi danh nghiêm khắc. Mà Lưu tổng đã từng đem cháu của mình giới thiệu cho Lương Vận Hàm, bị Lương Vận Hàm từ chối. Lưu tổng là người rất keo kiệt, c*̃ng rất thù dai. Lần này Lương Vận Hàm rơi vào tay ông ta, hậu quả có thể nghĩ đến. Hứa Phóng Nhân ở bên ngoài xã giao vừa nhận được tin tức từ người trong ngành, ngắt điện thoại rồi vội vàng chạy về hàng không.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!