Chương 35: (Vô Đề)

"Vậy cũng tốt, tôi đi chiêu đãi khách. Chờ một chút thật sự còn muốn thỉnh giáo, hi vọng Văn tổng có thể chỉ điểm một chút"

"Ồ! Là phương diện nào đây?"

"Văn tổng cũng biết trong tay chúng tôi có một hạng mục thành quả nghiên cứu phát minh tại thành phố T, liên quan đến làm như thế nào để chuyển hoá sức sản xuất, bởi vì Tân Nguyên không quá lành nghề, cho nến muốn nghe Văn tổng chỉ điểm"

Văn Dư buông xuống chân mày, suy nghĩ một chút. Ngô Linh Nam nói như vậy rõ ràng lộ vẻ như Tân Nguyên không đủ khả năng tiến hành hạng mục kỹ thuật nghiên cứu phát minh này, chẳng lẽ muốn cùng nhau hợp tác? Văn Dư không thể không thừa nhận Ngô Linh Nam hoàn toàn có năng lực, tối thiểu nàng biết như thế nào biến bị động thành chủ động. Thứ nhất biết dùng việc hợp tác để khơi dậy lòng hiếu kỳ của Văn Dư, thứ hai phòng ngừa Văn Dư cùng Lương Vận Hàm bởi vì "mâu thuẫn" vừa rồi rời đi trước.

Nghĩ đến đây, Văn Dư ngẩng đầu nở nụ cười

"Chỉ giáo thì không dám nhận, cùng nhau thảo luận lại là có thể"

"Vậy một lúc nữa gặp lại"

Từ lần tiếp xúc này, Lương Vận Hàm liền hiểu được Ngô Linh Nam là dạng người biết cách sử dụng thủ đoạn để đạt được mục đích, dạng người này sẽ không dễ dàng nhận thua hoặc chịu thua. Mặc dù đối với công tác của Văn Dư không quá hiểu rõ, nhưng lần trước Văn Dư vì hạng mục lớn tại Thành phố T gặp trục trặc mà bận rộn một đoạn thời gian, điều này có thể lí giải hạng mục này đối với Văn Dư và Hành Nhất đều rất quan trọng.

Sự bảo hộ của Văn Dư rõ ràng làm Ngô Linh Nam bất mãn, thế là nàng chuyển đổi sách lược "công sự" đến ngăn chặn Văn Dư, một phương diện có thể đem sự việc vừa rồi hoá giải, ở phương diện khác cũng "bức" mình cho hai người bọn họ không gian nói chuyện riêng. Lương Vận Hàm hiểu rõ tâm tư của nàng, không phải là không có biện pháp, mà đơn giản là Lương Vận Hàm khinh thường cùng người khác tranh giành người yêu. Là của mình chính là của mình, không cần dùng thủ đoạn đi minh tranh ám đoạt. Thế là nàng quay đầu đối với Văn Dư nói

"Nếu không một lúc nữa em đi trước, hai người ở lại trò chuyện?"

Văn Dư lắc đầu đáp

"Chị kêu A Thành để xe lại, còn cậu ấy về trước. Ngô tổng sẽ không ngại, dù sao chỉ là bằng hữu cùng nhau nói chuyện phiếm mà thôi. Đúng không Ngô tổng?"

Ngô Linh Nam bảo trì mỉm cười

"Đương nhiên, Lương tiểu thư không cần khách khí, chúng ta một hồi gặp. Chúc hai người chơi vui vẻ"

Nói xong cùng hai người gật đầu, quay người rời đi. Khoé mắt Ngô Linh Nam nhìn thấy Lương Vận Hàm từ đầu đến cuối duy trì lạnh nhạt, mỉm cười nhìn mình. Ngô Linh Nam ý thức được, Lương Vận Hàm cũng không phải một người phụ nữ bình thường.

Sau khi Ngô Linh Nam rời đi, Văn Dư cười ha hả nhìn Lương Vận Hàm, Lương Vận Hàm liếc cô một cái

"Phu nhân thật sự lợi hại"

"Ai là phu nhân!"

"Em a"

Lương Vận Hàm nở nụ cười gằn, không để ý đến Văn Dư, trực tiếp đi đến khu nghỉ ngơi, Văn Dư thấy vậy vội vàng đuổi theo

"Chị đi làm việc của chị đi, em sẽ chiếu cố tốt bản thân"

Nhìn thấy Văn Dư một tấc cũng không rời mình, Lương Vận Hàm bất đắc dĩ nói. Văn Dư lắc đầu

"So với ứng phó những người kia, chị càng muốn cùng một chỗ với phu nhân"

Lương Vận Hàm cười như không cười lườm Văn Dư một chút, tiếp lời

"Không nhìn ra được, Văn tổng vẫn rất có nhân duyên"

"Hắc hắc, tạm được."

"Chị cho là em đang khen chị sao?"

"Em nói cái gì chị đều cảm thấy êm tai"

"..."

Văn Dư da mặt dày lại xuất hiện! Lương Vận Hàm không để ý đến cô, nhìn về phía đám người, xuyên thẳng đến Ngô Linh Nam. Lương Vận Hàm hiểu rõ, những việc này có thể chỉ là mới bắt đầu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!