Chương 22: Thú vị

"Anh Kỳ Ngôn, anh trông có vẻ hiểu rõ Giản ca quá nhỉ" Ôn Cẩm chớp mắt nhìn Kỳ Ngôn, cười trêu chọc "Anh lén tìm hiểu về anh ấy trước rồi à?"

Kỳ Ngôn giật mình, người đàn ông lúc nào cũng điềm tĩnh, phản ứng nhanh nhạy với mọi tình huống bất ngờ này gần như không kịp suy nghĩ đã phủ nhận ngay: "Làm gì có chuyện đó!"

Vừa dứt lời, Ôn Cẩm thoáng sững lại.

Kỳ Ngôn dường như cũng nhận ra phản ứng của mình có hơi quá, lập tức lấy lại vẻ bình tĩnh, trở về dáng vẻ một idol đỉnh lưu luôn ứng đối hoàn hảo mọi tình huống. Hắn khẽ cười: "Tôi đã debut bao nhiêu vẫn luôn tập trung vào âm nhạc, không có nhiều cơ hội giao lưu với giới diễn xuất. Với lại, cậu ấy cũng không phải gu của tôi."

Ôn Cẩm gật đầu, không hiểu sao lại cảm thấy nhẹ nhõm.

Giản ca ưu tú như vậy, ngoại hình còn đẹp hơn mình rất nhiều. Ai cũng thích anh ấy. Nhưng xem ra... không phải ai cũng như thế nhỉ?

Trong phòng livestream, khán giả cũng thở phào nhẹ nhõm.

"Thật tốt quá!  Mắt của Ngôn ca vẫn còn sáng lắm."

"Tôi đã biết mà!"

"Chỉ có Giản Thượng Ôn tự mình đa tình thôi!"

Ôn Cẩm định nói gì đó thì một cơn gió nhẹ lướt qua. Ngay lúc ấy, sắc mặt người đàn ông điềm tĩnh trước mặt bỗng khẽ biến đổi. Trong khoảnh khắc ấy, Ôn Cẩm dường như nhìn thấy một tia hoảng hốt lóe lên trong mắt Kỳ Ngôn.

Theo ánh mắt hắn, Ôn Cẩm quay đầu lại.

Giữa ngày hè, những nhành liễu buông rủ mềm mại như sợi ngọc bích, mặt hồ gợn sóng lấp lánh dưới ánh mặt trời, cơn gió thoảng qua khẽ làm mặt nước xao động.

Dưới tán cây, Giản Thượng Ôn đứng đó, lặng lẽ nhìn họ. Ánh nắng xuyên qua kẽ lá, rải xuống bờ vai cậu một lớp ánh sáng dịu dàng. Khi ánh mắt chạm nhau, cậu khẽ cười, rực rỡ như hoa: "Tôi đi lấy thuốc trị thương ở tổ hậu cần, vừa hay đi ngang qua."

Nụ cười vẫn tươi tắn, giọng điệu vẫn thản nhiên.

Các fan vừa mới nhẹ nhõm được một giây thì ngay lập tức căng thẳng trở lại vì khả năng 'get trọng điểm' siêu đỉnh của idol nhà mình.

Kỳ Ngôn vô thức buột miệng hỏi: "Cậu bị thương à?"

Giản Thượng Ôn lắc đầu, mỉm cười: "Là Từ Dương ca bị trầy chân."

Kỳ Ngôn lúc này mới thở phào. Nhưng còn chưa kịp nghĩ xem Giản Thượng Ôn có nghe thấy cuộc trò chuyện vừa rồi không thì—

"Ai da, thầy Kỳ tốt bụng thật đấy" Giản Thượng Ôn nheo mắt, cười đầy ẩn ý "Đối với người không phải gu của mình mà vẫn quan tâm như vậy, đúng là người đàn ông có trái tim nhân hậu mà ~

Cả người Kỳ Ngôn cứng đờ.

Hắn theo bản năng muốn phản bác, nhưng lời đến bên miệng lại nghẹn lại, như một viên đá mắc kẹt trong cổ họng, không thể nuốt xuống, cũng chẳng thể thốt ra.

Phản bác cái gì?

Nói... nói không phải như vậy.

Nhưng... vậy thì là thế nào?

Môi Kỳ Ngôn khẽ động, nhưng với khả năng ứng biến của mình, hắn nhanh chóng lấy lại bình tĩnh và nói: "Không liên quan gì đến nhân hậu cả, dù sao cũng là người cùng một chương trình, quan tâm nhau một chút là bình thường."

Vừa dứt lời, fan hâm mộ lập tức phấn khích.

"Ca xử lý đẹp lắm!"

"Đúng chuẩn luôn!"

"HAHAHAHA, đỉnh nóc, kịch trần, bay phấp phới luôn!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!