Chương 192: Phiên ngoại 3 - Phó Cẩn Thành

Phó Cẩn Thành luôn cho rằng cuộc đời con người giống như một dòng sông đã được vạch sẵn quỹ đạo.

Nhưng hắn cũng hiểu rõ, mỗi dòng sông đều khác nhau, có sông sâu, cũng có sông nông cạn.

Mà hắn thì sao, là dòng nước tưởng chừng tĩnh lặng, nhưng bên dưới lại ngầm chảy những đợt sóng dữ cuộn trào.

Chỉ là những làn sóng ngầm ấy, mãi mãi không thể hiện lên mặt nước. Bởi vì hắn là người thừa kế của Phó gia, là người kế tục vinh quang của Phó thị. Ngay từ khi sinh ra, trên vai hắn đã gánh vác nhiều trách nhiệm hơn bất kỳ ai khác.

Chính những trách nhiệm ấy, cũng đem đến cho hắn khối tài sản và vinh dự mà biết bao người khao khát cả đời vẫn chẳng thể với tới.

Hắn đứng trên đài cao, nơi mọi ánh nhìn đổ dồn, từ trên cao nhìn xuống vạn vật, nhưng cũng chỉ có thể mãi mãi đứng ở nơi ấy, không có quyền lựa chọn.

"Muốn trở thành người đứng trên đỉnh cao, phải chấp nhận cô đơn." Cha của hắn đã từng nói như vậy, "Người như con, không cần cái gọi là bạn bè, chỉ có lợi ích mới là bạn đồng hành lâu dài."

Đó là con đường mà cả đời này Phó Cẩn Thành bắt buộc phải đi.

Lần đầu tiên trong đời, có một điều ngoài ý muốn xuất hiện.

Là một con mèo nhỏ.

Lão quản gia mang nó về. Nó chẳng biết gì về thân phận, sang hèn, chỉ biết dựa dẫm vào hắn, ở bên hắn, cùng hắn ngủ, cùng hắn chơi. Nó trở thành người bạn đầu tiên của hắn.

Cho đến một ngày...

Một đứa trẻ khác đến nhà chơi, mang theo khô cá và đồ ăn vặt, chỉ vài món đơn giản đã có thể dụ con mèo nhỏ rời xa hắn.

Phó Cẩn Thành cảm thấy phẫn nộ. Vì đó là người bạn duy nhất của hắn, vậy mà nó lại vì một chút lợi ích mà rời bỏ hắn. Hắn bắt con mèo trở lại, nhốt vào phòng.

Hành động thô bạo này đã khiến cha hắn chú ý: "Đó là biểu hiện của kẻ vô năng. Người vô năng, cuối cùng đến cả bạn bè vì lợi ích cũng không giữ nổi. Bây giờ con tin rồi chứ? Không có lợi ích, dưới bầu trời này sẽ không có ai làm bạn con."

Về sau...

Phó Cẩn Thành gặp Ôn Cẩm.

Ôn Cẩm khác với những người khác, không giống những kẻ chỉ biết lợi dụng nhau để mưu cầu lợi ích. Cậu đơn thuần, đáng yêu, giống như ánh mặt trời xuyên qua màn đêm mà chạm vào trái tim người ta. Dù có người trao cho Ôn Cẩm những lợi ích lớn hơn, cậu vẫn luôn chọn hắn, vẫn gọi hắn là "ca ca".

Phó Cẩn Thành từng nghĩ, có lẽ hắn thích Ôn Cẩm, vì cuối cùng cũng có người, không cần lợi ích mà vẫn thật lòng thích hắn. Chỉ tiếc là, trong lòng Ôn Cẩm đã có người, mà hắn... lại không phải người đó.

Rồi một ngày, cuộc đời hắn lại gặp phải một bất ngờ khác.

Giản Thượng Ôn.

Cái tên ấy, hắn tra được từ danh sách nhân viên khách sạn. Sau một đêm tình cờ, người đã leo lên giường hắn vốn dĩ nên bị hắn xử lý gọn gàng lại bỏ chạy, chạy rất sạch sẽ. Thậm chí bỏ luôn công việc ở khách sạn, như thể sợ có bất kỳ liên quan gì đến hắn.

Phó Cẩn Thành bỗng sinh ra một ý nghĩ kỳ lạ.

Bản thân hắn có tiền đến vậy, thế mà Giản Thượng Ôn lại chẳng bận tâm. Điều đó... khiến cậu trở nên đặc biệt.

Phó Cẩn Thành cho người đi điều tra, kết quả tra ra một sự thật vừa buồn cười vừa cay nghiệt. Giản Thượng Ôn là tình nhân của Lương Thâm, là con chim hoàng yến mà Lương Thâm nuôi trong nhà.

Thật nực cười.

Dơ bẩn, toan tính. Có khi leo lên giường hắn cũng là kế hoạch từ trước.

Phó Cẩn Thành biết rõ bản thân không nên nghĩ nhiều. Nhưng hắn vẫn cố tình đến Lương gia. Hắn đi qua con đường mà ngày thường sẽ không bao giờ đi, rồi tình cờ bắt gặp Giản Thượng Ôn.

Giản Thượng Ôn lúc đó trông thật tệ. Ngã sõng soài trên đất, khắp người đầy những vết bầm tím xanh tím, vừa nhìn đã biết là do đâu mà có.

Phó Cẩn Thành định rời đi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!